Tuesday, July 30, 2019

Lòng yêu nước không phải là miếng tã lót của đảng



Đả từ lâu rồi, từ những cái chết thê thảm này đến những cái chết thảm thiết khác đều là do những nguyên nhân từ nơi nhà cầm quyền của CSVN và bọn tình báo Hoa Nam của giặc ngoại xâm TQ gây ra như là: CSVN tiếp tay cho TQ nhập vào VN rất nhiều hóa chất độc dược, xì ke ma túy và rượu beer có nhiều chất độc khiến cho mổi ngày có hàng trăm người phải bị tử vong vì bị ung thư. Còn các công xưởng của TQ thì xã rất nhiều chất thải xuống ao, hồ, sông, biển và dưới lòng đất. Đó là chưa nói đến không khí độc hại tỏ ra khắp bầu trời mà người dân Việt Nam phải chịu đựng hít thở hàng ngày.
Sau đó lại là nạn phá rừng, xã đập nước gây lũ lụt để tàn phá và giết hại chết rất nhiều người dân vô tội, từ những người già lão đến những trẻ em còn rất bé phải bị chết vì những bàn tay của những tên vô loại tham quan ác độc và vô lương tâm của bè lũ bán nước hại dân CSVN và CSTQ.
Từ những cái lý do sơ sót này đến cái lý do của sự cố khác vẩn mãi tiếp tục để rồi người dân cũng quen đi sự sống chết hàng ngày mà không ai chịu nghĩ rằng tất cả đều do CSTQ và CSVN ngày đêm âm thầm với những mưu đồ diệt chủng tàn sát hết người dân Việt Nam hầu lót đường cho sự xâm chiếm và thôn tính đất nước ta thành một tỉnh của TQ.

Ngồi hạng thương gia, sờ mông gái trẻ còn đe dọa cả phó thủ tướng và cái...



Tại sao xã hội ngày càng thối nát và suy thoái, tại sao nguòi dân ngày càng khốn khổ và khốn nạn, đó chính là cái lõi của việc vô cảm và không quan tâm đến chính trị xã hội vn...
- Khi lũ súc vật chóp bu csvn chỉ biết bán tài nguyên, bán đất đai, bán biển bán đảo và hủy hoại môi truòng sống để làm giàu trên sinh mạng nguòi dân..
- Khi binh lính quân đội và công an chỉ sống lay lắt với đồng lương ít ỏi, thì lãnh đạo sĩ quan cấp cao sống phè phỡn trong nhung lụa, con cái họ sống cuộc đời vương giả.
- Khi công chức, viên chức sống bằng đồng lương còm cõi, tích cóp 40 50 năm mới mua dc 1 căn hộ chung cư, thì bọn lãnh đạo câu kết với bọn đầu cơ bất động sản nâng giá nhà, bòn rút từng đồng tiết kiệm đầy mồ hôi và nước mắt của người dân.
Khi công nhân, nông dân phải làm quần quật, đầu tắt mặt tối, thì bọn quan chức ngồi điều hòa máy lạnh nghĩ cách đẻ ra hàng chục thứ thuế, phí bóc lột tận xương tủy người dân.
- Người dân có được chút đất đai do ông cha để lại luôn bị bọn quan chức câu kết với doanh nghiệp vẽ ra đủ các dự án rình rập cướp đoạt trắng trợn. Điện tăng giá, nước tăng giá, xăng tăng giá... cái gì cũng tăng, cướp đoạt tận cùng từng đồng tiền lao động vất vả của người dân. Dân chưa chết vì đói, nhưng sẽ đói đến chết !

Súc vật khốn nạn đảng đĩ csvn tay sai tàu chệt khốn nạn

Thấy trạm Phả Lại (Quế Võ, Bắc Ninh) thu phí bất hợp lý thì người dân đi đòi quyền lợi chính đáng, trong sự ôn hoà chứ có bạo lực, chửi bới gì đâu mà mấy ông phán họ tội gây rối? Trong khi nhiều làng nghề Bắc Ninh đứng trước nguy cơ bị diệt vong, để bọn Trung Quốc “làm mưa làm gió” mang công nghệ độc hại đến sơ chế, xả thẳng ra môi trường không cần xử lý rồi mang thành phẩm về nước chúng, cho nước chúng đỡ bị ô nhiễm thì ai xử lý các ông? Người dân thấp cổ bé họng lúc đi học bữa no bữa đói, ra trường không tiền, không quan hệ, không được làm quan, làm thẩm phán như các ông, làm phu xe nhưng đi đến đâu cũng bị trấn lột, hết các cậu vàng núp lùm rồi lại đến Bot bẩn... Đối với những người dân nhỏ bé tay không tấc sắt các ông hùng hổ lắm, còn đối với kẻ thù ngàn năm ngàn kiếp đến xâm lược, thò cả lưỡi chó xuống tận Malaysia, qua miền nam Việt Nam và kêu đó vẫn là nhà chúng thì các ông rụt cổ vào, còn tin tưởng theo đuôi chúng, thật đáng thương, thật tội nghiệp.

Monday, July 29, 2019

Súc vật khốn nạn tướng hèn hạ đê tiện thua cả đàn bà quỳ lạy tàu chệt bán nước hại dân con cháu nguyền rủa phỉ nhổ chúng muôn đời

Cái hèn của 'thiếu tướng' Hoàng, và 700 tướng còn lại, nằm ở chỗ sẽ không bao giờ dám nói thêm câu kế tiếp:

"Khẳng định các cuộc xuống đường yêu nước của người Việt Nam ở Hà Nội, Sài Gòn là có, nhưng việc biểu tình đó nếu không bạo động thì rất bình thường, không có vấn đề gì."

Lũ súc vật não toàn cứt

HIỆN TƯỢNG LON LU...

Dân tình đang ồn ã, về cái LON, LU. Cầm lòng không đặng, đành thốt đôi lời, về hiện tượng này.
Cái thời nay, nhoi lên quá nhiều nữ cái, giỏi nằm xuống, để được ngồi lên, ghế VIP công quyền. Sau cơn cơ cấu, Rác rều ngộ nhận Phong lan. Bỗng chốc, lên đồng quyền năng; ngáo chức, ngáo quyền, đến tối tâm, rơi não.
Lược kể:
• Hồ Thị Kim Thoa (Thứ trưởng Bộ Công thương), gặm nuốt bóng Điện Quang, quơ quào vòi Bạch Tuộc...
• Phan Thị Mỹ Thanh (Phó BT tỉnh uỷ Đồng Nai), cạp đất Đồng Nai, gớm gai nữ Đảng.
• Nguyễn Thị Quyết Tâm (CT. HĐND, Tp. HCM), ngậm miệng giữ quyền, che máu Thủ Thiêm.
• Thân Thị Thư (Trưởng ban Tuyên giáo Tp. HCM), lố lăng mồm mít, nhăng nhít công đường.
• Ninh Thị Thu Hương (Cục trưởng, Cục văn hoá cơ sở, B.VH), nữ nhi khuyết não, nhìn Lon hoá Lôn.
• Phan Thị Hồng Xuân (Phó sư, Thành Hồ), tầm nhìn đáy Lu, gầm gừ dân ngoại nhập.
• Nguyễn Thị Thu (PCT. UBND TP. HCM), phế bỏ Lư hương- tàn sát Thánh Thần.
• Trần Kim yến ( BT. Q1, TP. HCM), đàn bà dễ có mấy tay, quật quay đại Thánh.
• Lê Mai Trang (PCT. Q. Thanh Xuân, HN), ngỗ ngáo chức quyền, huy động công quyền, coi xe ăn Bún,
• Nguyễn Thị Thu Hà (PCT. P. Văn Miếu, Đống Đa, HN), ăn giấy chứng tử, bò cạp dữ công đường.
• Trần Vũ Quỳnh Anh (Trưởng phòng, Sở XD, Thanh Hoá), nằm giỏi, ngồi cao- ghế trên ngồi tót ghế sỗ sàng!
• Nguyễn Thị Kim Anh (Phó phòng chống TN,Bộ XD), trưởng đoàn Tham nhũng, khoác áo thanh tra, ám ma Vĩnh Phúc.
• Dương Thị Thuỳ Trang (Chánh VP. ĐU, Khu kinh tế Hải Phòng), mạng người rẻ rác hơn xe...
............
Tất cả họ, đều hình đồng dạng của Lon, Lu. Là con đẻ của cơ chế, cơ cấu. Là những quái nhân, lép não, xổm ghế công quyền.
Nhân dân, đã đau vì những cơn bão cướp. Lại chịu đắng lòng, bởi những nữ quái quan- tà tâm, khuyết não. Thương thay, đau thay, cho con dân nước Việt!

Friday, July 26, 2019

Càng đọc những bài viết trên các báo lớn trong nước về tình hình biển Đông kể từ khi vụ khủng hoảng Tư Chính nổ ra càng thấy thảm não. Tuyệt đối không có bài viết nào cho thấy chiến lược cụ thể đối mặt với Trung Quốc của Việt Nam (nhưng lại có rất nhiều bài "phân tích" về chiến lược của Mỹ lẫn của Trung Quốc). Các báo trích dẫn hầu hết ý kiến chuyên gia nước ngoài hơn là chuyên gia trong nước như thể trong nước chẳng có chuyên gia nào đủ uy tín và kiến thức để nói chuyện biển Đông và chủ quyền quốc gia. Thậm chí các chuyên gia người Việt ở hải ngoại cũng không được hỏi ý kiến. “Đối sách” của Việt Nam những ngày qua, về mặt truyền thông, vẫn là tô đậm thái độ ngang ngược Trung Quốc, như thể độc giả Việt Nam nào giờ chưa biết Trung Quốc là kẻ ngang ngược, chưa biết Trung Quốc luôn bất tuân luật pháp quốc tế, chưa biết Trung Quốc là kẻ bành trướng muốn thu tóm toàn bộ biển Đông.
Báo chí cũng “quốc tế hóa” vấn đề bằng các bài viết cho thấy động thái của Mỹ liên quan biển Đông, như muốn nhắc Mỹ rằng bảo vệ biển Đông trước Trung Quốc là điều phải làm như một phần của lợi ích quốc gia Mỹ. Ấy thế phần mình thì Việt Nam luôn lấp lửng hai mặt trong chính sách đối ngoại với Mỹ. Cần nhắc lại, năm 2013, thời Barack Obama, khi Mỹ thúc Việt Nam thành lập “đối tác chiến lược song phương” (bilateral strategic partnership) thì Việt Nam chỉ chọn mô hình “vừa phải” là “đối tác toàn diện” (comprehensive partnership).
Tháng 10-2018, Việt Nam còn hủy 15 hoạt động quốc phòng với Mỹ trong lịch làm việc cho năm 2019. Cần để ý thêm một chi tiết: trong khi báo chí được xua ra để cho “thế giới” và “bạn bè khu vực” thấy “dã tâm” Trung Quốc, trang web Bộ Ngoại giao Việt Nam vẫn lặng như tờ. Truy cập trang web Bộ Ngoại giao cách đây vài phút, ở phần “chính sách đối ngoại”, thấy bài “mới nhất” liên quan “công tác đối ngoại” là “Trả lời phỏng vấn báo chí của Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh nhân dịp kỷ niệm 50 năm Ngày thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Nam-Campuchia”, đăng ngày 24-6-2017!
Truyền thông những ngày qua cũng làm “nổi bật” hình ảnh “nạn nhân” Việt Nam trước Trung Quốc, như thể Việt Nam chưa từng là nạn nhân, chưa từng bị bắt nạt, chưa từng bị đối xử khinh miệt như một quốc gia vừa tiểu vừa nhược. Hình ảnh “nạn nhân đáng thương” của Việt Nam trước tên côn đồ Trung Quốc, đáng tiếc, không hề được các nước khu vực “đồng cảm” và “chia sẻ”. Chẳng có thành viên ASEAN nào cho thấy họ sẵn sàng đứng chung chiến tuyến với Việt Nam. Tệ hơn, hình ảnh nạn nhân của Việt Nam cũng chẳng được người dân trong nước “cảm thông”. Mặc cho báo chí, sau khi không còn “nghe hơi nồi chõ” (như cách nói của nhà báo Bùi Thanh, ủy viên biên tập báo Tuổi Trẻ), tung ra hết bài báo này đến bài báo khác “vạch trần thủ đoạn” Trung Quốc, người dân vẫn phản ứng “lịch sự”, bằng cách ra vài tuyên bố lên án Trung Quốc hoặc chỉ trích Trung Quốc trên trang cá nhân, hơn là cho thấy họ sẵn sàng sát cánh nhà cầm quyền để đối phó ngoại xâm.
Có bao giờ trong lịch sử Việt Nam mà chính quyền lại bị người dân "đối xử" ra mặt như vậy? Có giai đoạn nào trong lịch sử mà sự yêu nước của người dân đã không hề song hành với việc “yêu” cái chính quyền mà theo lẽ mặc định là nơi để họ nương tựa vào giúp bảo vệ chủ quyền quốc gia? Có bao nhiêu người dân đang đứng về phía chính quyền Việt Nam? Hãy xem câu hỏi này như một thực tế và chính quyền cần phải giải đáp trước khi đủ can đảm ngưng sụt sịt diễn vai “nạn nhân quốc tế”.

Súc vật khốn nạn thằng chó chết mẹ đi cho rồi hèn hạ đê tiện thua cả đàn bà quỳ lạy tàu chệt bán nước hại dân con cháu nguyền rủa phỉ nhổ chúng muôn đời

Trời đất vậy cũng được hay sao ? Vậy thằng này về nhà nhường vợ con mầy cho trung quốc luôn đi nha. Khốn nạn thật sự quá khốn nạn....
Muốn cứu nguy đất nước khỏi tay giặc tàu ,chỉ còn có một cách thôi ,đó là hồi xưa người việt cộng ở nơi nào thì về lại nơi đó ,hãy trả lại miền nam cho người Việt Nam , vì chỉ có người Việt Nam mới có đủ thẩm quyền trên mặt quốc tế , vì biển đảo là của nước nam , người Việt Nam , chứ ko phải của đất bắc người Việt cộng , chúng muốn cướp miền Nam cho nên người Việt cộng đã dám bán và thế chấp biển đảo cho giặc , để đổi lấy vũ khí xâm chiếm miền Nam , bây giờ thì ngậm bồ hòn , hả miệng thì mắc quai .hãy trả đất miền Nam lại cho dân đi lũ đầu bò , nếu ko muốn mất biển đảo .và nước Việt Nam trở thành nô lệ cho giặc tàu .....

Thursday, July 25, 2019

Tiết lộ chiêu thức mới nhất của bọn buôn người bắt cóc trẻ em!(Phần 1)



Thảm họa diệt chủng đã hiện ra trước mắt, không ai có thể cứu được dân tộc Việt Nam khỏi thảm họa này, nếu 90 triệu người Việt không tự cứu mình trước. Mỗi người cần nhìn thấy cái chết đang đến với chính mình và con cháu mình, hãy chuyển tải thông tin này tới mọi người, mọi tờ báo, mọi phương tiện thông tin để mọi người cùng biết, cùng nhau đứng lên ngăn chặn thảm họa diệt chủng đã đến ngay trước mắt, để cả thế giới cùng biết và lên tiếng hỗ trợ chúng ta. HÃY XIẾT CHẶT VÒNG TAY LỚN – VIỆT NAM MUÔN NĂM! TUYÊN TRUYỀN RỘNG RÃI VỀ THẢM HỌA DIỆT CHỦNG LÀ VIỆC TRỌNG YẾU VÀ HẾT SỨC CẤP BÁCH !

Dùng thuốc mê để bắt cóc bán nội tạng đã đến Hà Nội, mọi người đặc biệt ...



Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CHXHCN là những kẻ nội ứng nguy hiểm nhất cho giặc. Chính họ đã cấp giấy phép cho Formosa để chúng vào và đầu độc biển VN. Chính họ đã điều công an, quân đội cải trang thành thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu tình ôn hòa, để bao che cho Formosa hủy diệt môi trường VN; Chính họ đã điều hai máy bay quân sự VN ra biển Đông làm mục tiêu bay cho hải quân TQ tập trận, để uy hiếp tinh thần các tướng lĩnh và sỹ quan Quân đội NDVN. Vô hình chung chúng ta đang phục vụ cho mưu đồ xâm lược của Trung Quốc. Công an và thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu tình để bảo vệ cho Formosa, đâu phải để giữ trật tự đường phố? Không quân bay ra biển để làm mục tiêu cho hải quân TQ tập trận, đâu phải để bảo vệ biển trời tổ quốc. Giờ đây những nơi đang bị người TQ quậy phá, cần được phục hồi trật tự là Cam Ranh, Đà Nẵng, Nha Trang …chứ đâu phải những cuôc biểu tình ôn hòa bảo vệ môi trường.

ĐẤT NƯỚC TAN HOANG !!! DÂN TỘC LỤI TÀN !!!.



Hậu quả dưới 43 năm thống trị cộng nô là vô thần, đồi trụy và địa ngục trần gian vn...Nhân dân yêu công lý sẽ không chấp nhận điều đó. Nhưng không chấp nhận không có nghĩa là Nhà Nước chịu bó tay. Vấn đề là không chấp nhận bằng cách nào, bằng hành động nào mới là quan trọng. Rất tiếc là hầu như các hoạt động Tâm Linh, niềm tin của người Việt vẫn còn ở dạng thô sơ, bên lề, nếu không muốn nói là quá thô sơ bên lề, bởi thiếu sự cộng hưởng và nương tựa. Thử hỏi nếu các giáo xứ biết nương tựa vào nhau để che chở cho nhau... Các tôn giáo biết nương tựa nhau để che chở nhau thì nhà Cầm Quyền có dám làm những gì lâu nay họ đã làm !!!
Rào cản là ý thúc nô lệ hèn yếu, ích kỉ và vô cảm đã ăn sâu vào tâm khảm dân ngu hèn vn...

Nguyễn Thị Kim Ngân phải nhập viện 108 CẤP CỨU sau chuyến thăm Trung Quố...



Có người nghĩ: chống lại TQ có thể dẫn đến xung đột đổ máu, nhiều người sẽ phải hy sinh? Hãy nghĩ lại: nếu không chống lại TQ, đất nước Việt Nam sẽ bị TQ thôn tính, cả dân tộc VN sẽ bị diệt vong. Chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất: đứng lên giữ lấy đất nước để cho cả dân tộc cùng tồn tại.
Cũng có người nghĩ: bây giờ mình tận tụy phục vụ, sau này có thể mình cũng được chính quyền TQ trọng dụng. Những gì đã xẩy ra ở Tây Tạng thì hoàn toàn ngược lại: cảnh sát và binh lính bản địa là những người đầu tiên bị điều tới những nơi xa xôi để không thể quay về với người Tạng được nữa. Công an và bộ đội người Việt sau này cũng sẽ như vậy, các bạn sẽ bị điều đi rất xa, sau khi VN bị sát nhập vào TQ. Cảnh sát và quân đội người Hán sẽ đến thay thế các bạn để trấn áp mọi phản kháng của người Việt. Những binh đoàn xe tăng TQ sẽ nghiền nát những đoàn biểu tình của người Việt, như họ đã từng nghiền nát hàng chục ngàn sinh viên TQ ở quảng trường Thiên An Môn năm 1989.
Trong số những người bị giết hại sau này sẽ có cả người thân của các bạn đấy! Cảnh sát và binh lính TQ sẽ thay các bạn đi cưỡng chế người Việt, cướp nhà cướp đất của cha mẹ các bạn để binh lính và dân Hán đến sinh sống. Chính sách diệt chủng với người Việt sau này chắc chắn còn tàn bạo hơn với người Tạng rất nhiều, vì VN chúng ta đã từng bị TQ thôn tính nhưng đã giành lại độc lập năm 905, trước đây 1111 năm. Bốn con số 1 liên tiếp như đang nhắc nhở chúng ta: quá khứ đau thương một ngàn năm Bắc thuộc chỉ được phép xẩy ra một lần thôi ! Nếu lại chiếm được VN, TQ sẽ không để nền độc lập của VN tái diễn một lần nữa, bằng cách tận diệt người Việt, xóa sạch mọi dấu vết của dân tộc Việt trên mảnh đất này !

Tàu chệt man rợ khốn nạn

Trong khi chủ quyền lãnh hải của Việt Nam bị tàu khựa xâm phạm, trách nhiệm của quân đội nhân dân VN là phải bảo vệ Đất Nước, và chúng ta hoàn toàn có lợi thế để hợp tác với Mỹ và đồng minh để đương đầu với tàu cộng, ông Philip G Sauwyer đã có lời tuyên bố mời gọi sự hợp tác về quân sự từ phía VN. Nhưng tại sao nhà cầm quyền csVN lại câm lặng không bài tỏ thiện chí hợp tác, vậy câu hỏi được đặt ra ở đây là vì sao ???
Ai bạn, ai thù nay đã rỏ mười mươi, yêu cầu nhà cầm quyền csVN phải có thái độ dứt khoát rỏ ràng, đây là cơ hội để quyết định vận mệnh của cả một đất nước, một dân tộc, chứ không phải là chuyện nồi cơm hay mã tổ thuộc gia đình riêng của các ông. Yêu cầu nhà cầm quyền csVN phải trả lời trước quốc dân, đồng bào về thái độ im lặng lấp liếm, không quyết tâm cùng với Mỹ và đồng minh đánh giặc tàu để cứu nguy đất nước .

Wednesday, July 24, 2019

HẬU QUẢ BƯNG BÍT THÔNG TIN
VN lệ thuộc TQ đến mức đa số nhân dân không thể tưởng tượng được, không dám tin...
Cũng như cs ác đến mức dân miền Nam năm 1954 không tin được dù chính dân miền Bắc chạy vào Nam kể...
Và chuyện gì phải đến đã đến, đang đến, sẽ đến nếu dân chúng tiếp tục ngây thơ.

CÂU CHUYỆN GIA ĐÌNH CÁCH MẠNG VÀ HỌA DIỆT VONG


Hồng Thúy sinh ra trong một gia đình có truyền thống yêu nước. Ông bà nội ngoại của HT đều tham gia các hoạt động chống Pháp từ trước năm 1945. Bố HT là trung tướng Quân đội nhân dân Việt Nam. Mẹ HT là chủ nhiệm Đoàn Văn công Tổng cục Chính trị, đã cùng đồng đội vượt qua bom đạn, đưa lời ca tiếng hát tới các trận địa, góp phần vào nhiều thắng lợi trong sự nghiệp độc lập dân tộc.
Hồng Thúy giới thiệu như vậy chỉ để các anh chị biết rằng những dòng này không phải do một “phần tử phản động” viết ra. Bản thân HT và anh chị HT đều từng là cán bộ nhà nước. Anh Q. và chị K. làm việc trong ngành quốc phòng. Trước kia HT đã lập gia đình với anh H, một thượng úy công an đẹp trai, chính trực, liêm khiết và có với anh một con gái. Năm lên 7 tuổi cháu bị sốt xuất huyết và đã mất. Bẩy tháng sau anh H. hy sinh trong khi điều tra một vụ án hình sự. Từ đó HT về ở với bố mẹ và không có ý định lập gia đình nữa.
Tháng 8 năm 2011 nhân dân cả nước sôi sục biểu tình chống Trung Quốc xâm phạm vùng biển, cắt cáp tầu thăm dò dầu trên biển VN, HT tham gia biểu tình và bị bắt giam. Chờ tới chiều không thấy con về, bố HT gọi điện cho chú N, thượng tướng công an, trước kia làm việc dưới quyền bố. Ngay sau đó HT được tự do và được một thiếu tá công an chở về nhà. Anh thiếu tá nói với bố HT:
“Chú nói chị Thúy đừng tham gia biểu tình nữa, không được phép đâu. Chính bọn cháu đã đưa lên mạng kêu gọi biểu tình để bọn đầu sỏ kích động lộ mặt và xử lý đấy chú ạ”.
Chủ nhật tuần ấy, chú thượng tướng N đến thăm và ngồi nói chuyện rất lâu với bố mẹ. Sau khi chú về, bố mẹ HT đều rất buồn, suốt ngày bố ngồi trước máy vi tính, thỉnh thoảng lắc đầu và thở dài, mẹ HT vẫn lúi húi với những việc hàng ngày, không nói gì. Đôi khi HT thấy có ngấn nước trên khóe mắt mẹ.
Chủ nhật tuần sau đó, bố mẹ gọi cả gia đình anh Q và chị K đến ăn cơm. Sau bữa cơm, bố bảo các cháu ra ngoài sân chơi, trong phòng khách còn lại bố mẹ và các con trai, gái, dâu, rể. Bố nói giọng nghẹn ngào:
“Nước mình sắp thành một khu tự trị của Trung Quốc rồi các con ạ”.
Bố nói như khóc, mắt ướt đẫm. Anh Q kêu lên:
“Kìa bố, làm gì có chuyện ấy. Bố đừng tin, bọn phản động tuyên truyền bậy đấy bố ạ”.
Bố chậm rãi nói:
“Chú N nói với bố đấy con ạ. Chú đang giữ trọng trách trong Đảng và Nhà nước, sao có thể tung tin đồn bậy được”.
Rồi bố kể lại cho mấy anh chị em những điều chú N đã nói, và sau đó bố đã lên mạng kiểm tra lại:
“Trước đây thế giới có 13 nước XHCN, Việt Nam là một. Cuối năm 1989 các nước Đông Âu đồng loạt bỏ CNXH, Liên xô đang gặp khó khăn nên không can thiệp được. Nước mình lúc ấy đang có chiến tranh biên giới với TQ và chiến tranh Campuchia, lại bị Mỹ cấm vận nên tình hình hết sức khó khăn. Bộ Chính trị quyết định đề nghị bình thường hóa quan hệ với TQ. Nhân dịp ấy, TQ ép mình sát nhập vào TQ sau 30 năm. Trước đây bố đã nghe nói đến Hội nghị Thành Đô năm 1990 nhưng bố không tin. Sau khi chú N nói, bố đã lên mạng đọc hồi ký của cựu thủ tướng Trung Quốc Lý Bằng, cũng nói đến Hội nghị này, có cả ảnh các ông Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười chụp với Giang Trạch Dân, Lý Bằng tại Hội nghị nữa”.
Anh Q nói:
“Sát nhập vào thì mình cũng thành công dân TQ như hàng tỷ người TQ thôi, có sao đâu bố?”.
Bố trả lời, mặt rất buồn:
“Không đâu con ạ! Các con có biết ý nghĩa năm ngôi sao trên cờ TQ là gì không? Ngôi lớn nhất để chỉ người Hán, 4 ngôi sao nhỏ dành cho các dân tộc Mãn, Hồi, Mông, Tạng, là 4 sắc tộc đông nhất trong số hơn 100 dân tộc thiểu số ở TQ. Trước đây Mãn, Hồi, Mông, Tạng đều là những nước lớn và rất hùng mạnh. Người Mông Cổ đã thôn tính các nước từ Á sang Âu, cai trị cả TQ qua hàng thế kỷ. Người Mãn Thanh cũng cai trị TQ suốt 3 thế kỷ, trong khi họ chỉ coi nước mình là Man Nam xứ hay An Nam nhược tiểu quốc thôi. Bây giờ riêng VN mình đã 86 triệu dân, trong khi cả 4 dân tộc Mãn-Hồi-Mông-Tạng cộng lại chưa tới 20 triệu người. Các con có biết vì sao không? Họ bị diệt chủng! TQ đã làm cho các dân tộc khác suy kiệt đi, để không bao giờ có thể giành lại độc lập được nữa. Riêng với Tây Tạng thì từ sau khi bị TQ chiếm năm 1959, hầu hết đàn ông và con trai Tạng bị đưa đi khai phá các vùng đất ở Tân Cương và Nội Mông, không trở về nữa. Sau này VN mình cũng sẽ như Tây Tạng thôi các con ạ”.
Các anh chị đều ngồi yên lặng, HT hỏi:
“Không thể khác được hay sao bố? Con đi biểu tình, thấy nhân dân mình vẫn hừng hực khí thế, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng tuyên bố cương quyết bảo vệ chủ quyền đất nước mà”.
Bố lắc đầu, mắt lại ướt đẫm và nói :
Bố cũng hy vọng như thế đấy. Bố già rồi, không còn được bao lâu nữa. Các con nhớ mình là người VN, phải có trách nhiệm trước sự tồn vong của đất nước và dân tộc”.
Nhìn sang bên, HT thấy hai dòng nước mắt chảy dài trên gò má mẹ.
Từ hôm ấy, bố ngồi suốt ngày bên máy vi tính, đọc và viết rất nhiều. Bốn tháng sau bố qua đời. Năm 2014 TQ đưa dàn khoan 981 vào hải phận VN, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phản đối kịch liêt, HT lại thấy tin yêu Đảng và không nghĩ đến chuyện bố nói nữa.
HT là kỹ sư làm việc trong ngành điện lực, nhận thấy hầu hết các nhà máy điện và công trình điện quan trọng đều do các công ty TQ thắng thầu. Các anh chị kỹ sư lâu năm trong ngành thường nói: dòng điện là dòng máu của đất nước, khi có xung đột quân sự, TQ chỉ cần làm cho các nhà máy và trạm điện ngừng hoạt động thì toàn bộ hoạt động quân sự, kinh tế, xã hội của VN sẽ tê liệt. Những người nói như vậy đều lần lượt phải ra khỏi ngành điện lực.
Đầu năm 2015 có một việc lớn làm cho HT thức tỉnh: Tỉnh Nình Thuận và Tập đoàn điện lực EVN đưa ra đấu thầu dự án Nhà máy điện gió Phú Lạc ở Tuy Phong – Nình thuận. Hồng Thúy chịu trách nhiệm kiểm tra về kỹ thuật các hồ sơ đấu thầu. Nhiều nhà thầu bị loại từ các vòng ngoài, đến vòng cuối còn lại một tập đoàn Đức và hai công ty TQ. Nếu TQ thắng thầu sẽ rất nguy hiểm cho nền quốc phòng VN, vì trong mỗi máy phát điện gió trên cao hàng trăm mét, TQ đều có thể đặt thêm các thiết bị khác và trở thành một trạm quan sát, trạm thông tin, trạm rada và gây nhiễu các rada khác…(Chính phủ Mỹ đã quyết định cấm sử dụng các máy phát điện gió TQ trên toàn bộ lãnh thổ Mỹ (Xem http://www.reuters.com/…/us-usa-china-turbines-idUSBRE88R19…).
Nhà máy điện gió Phú Lạc nằm gần các hệ thống phòng thủ bờ biển nam Trung bộ. Với hàng chục máy phát điện gió, TQ có thể quan sát và tiếp nhận thông tin đồng thời từ mọi hướng, theo dõi mọi hoạt động quân sự của Việt Nam trên biển và trên đất liền. Nếu xẩy ra đụng độ quân sự, quân đội TQ hoàn toàn khống chế mọi hoạt động của VN từ đất liền tới quần đảo Trường Sa. Hồng Thúy đã đề nghị loại bỏ các nhà thầu TQ, nhưng sau cùng công ty Hydrochina vẫn trúng thầu.
Nghĩ rằng UBND tỉnh Ninh Thuận và tập đoàn EVN ăn cánh với nhà thầu TQ nên HT đã gửi thư trình bày sự việc lên thủ tướng, chủ tịch nước, tổng bí thư ĐCSVN và các Bộ, Ngành có liên quan. Những bức thư đó đều không được trả lời mà Hồng Thúy còn bị đuổi ra khỏi biên chế nhà nước. Đã có một sự thống nhất từ trên xuống dưới về việc giao cho TQ những công trình tuyệt mật này sao?
HT càng bức xúc hơn khi cá ở biển miền Trung chết hàng loạt, ai cũng biết do Formosa thải ra chất độc, giám đốc Chu Xuân Phàm cũng đã tự nhận lỗi khi nói “chọn nhà máy thép hay chọn tôm cá”, hôm sau cả ban giám đốc Formosa còn cúi đầu xin lỗi “tại hạ đáng chết”… Nhưng rồi Nhà nước lại công bố với báo chí : “cá chết vì thủy triều đỏ” và cương quyết không cho phép điều tra nguyên nhân. Những cuộc biểu tình nổ ra khắp nơi, tố cáo Forrmosa phá hoại môi trường, đều bị đàn áp thô bạo.
Ngày 30 tháng 6 Forrmosa tự nhận là thủ phạm và bồi thường 500 triệu USD. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chấp nhận ngay và kêu gọi “đánh kẻ chạy đi, không đánh kẻ chạy lại”, khác hẳn với các trường hợp vi phạm trước đây, thủ phạm đều bị đưa ra xét xử và chịu án rất nặng, bị tịch thu tài sản và lãnh cả án tử hình…
Ngay trong việc Formosa nhận lỗi cũng còn nhiều điều vô lý: Formosa nói vì mất điện 4 ngày nên hệ thống lọc ngừng hoạt động, vậy máy bơm hoạt động bằng điện nào để đẩy hàng chục ngàn m³ nước thải độc hại ra biển? Tháng sáu Formosa mới hoạt động, nhưng việc thải độc đã xẩy ra từ tháng tư, và lượng chất độc rất lớn, đủ hủy diêt một vùng biển rất rộng, vậy chất độc từ đâu ra mà nhiều thế?
Chất thải Formosa còn độc hại gấp ngàn lần chất độc da cam trước đây. Nạn nhân không chỉ là thế hệ hôm nay ăn phải cá và muối biển nhiễm độc mà còn di truyền cả cho con cháu sau này. Formosa là khối ung thư khổng lồ, toàn dân Việt Nam đòi cắt bỏ nhưng lãnh đạo nhà nước tìm mọi cách giữ lại. Rõ ràng đàng sau sự kiện là một ý đồ hủy diệt tàn bạo, và đàng sau Formosa là một thế lực rất mạnh, Đảng và Nhà nước VN đang bị thế lực đó điều khiển.
Tháng 6.2016, hai máy bay quân sự VN bay ra biển liên tiếp bị rớt. Nhiều câu hỏi được đặt ra: Ai đã điều máy bay quân sự ra biển trong lúc TQ đang tập trận trên biển Đông? Máy bay chiến đấu luôn xuất phát từng phi đội từ hai chiếc để bảo vệ lẫn nhau, tại sao SU30 phải bay một mình ra biển? Tại sao anh phi công Cường lại thấy hai tầu chiến Trung Quốc trong hải phận VN khi nhảy dù khỏi máy bay? Tại sao sau khi nói ra điều này, anh Cường đang khỏe mạnh phải vào bệnh viện và không được đi dự đám tang anh Khải? Cái gì gây ra vết thương lớn ở đốt sống cổ anh Khải trước khi anh rơi xuống biển? Máy bay SU30 phát tín hiệu gặp nạn ở bờ biển Nghệ An, ai đã phát lệnh cho máy bay CASA C-212 ra Hạ Long để tìm và rơi ở đấy? Cả hai máy bay rơi xuống nước đều bị xé tan từng mảnh nhưng chỉ đưa tin máy bay gặp tai nạn, sao không nghĩ rằng máy bay bị bắn hạ? Tại sao chỉ nói đến việc tìm kiếm và đưa tang, không hề nói đến việc điều tra nguyên nhân máy bay rơi? Rõ ràng sự kiện này cũng bị một thế lực rất mạnh dàn dựng. Hai chiếc máy bay quân sự hiện đại của VN được điều ra biển để làm mục tiêu bay cho hải quân TQ tập trận mà thôi!
Thiếu tướng anh hùng quân đội Lê Mã Lương nói “..chúng ta đã mất quyền bay trên Biển Đông…”; Thiếu tướng nguyên phó tư lệnh Quân khu 5 Trần Minh Hùng nói: “Toàn bộ tuyến đường Trường Sa, Hoàng Sa và Võ Nguyên Giáp (từ chân núi Sơn Trà đến phường Điện Nam, xã Điện Ngọc, thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam) là tuyệt mật, bất khả xâm phạm, nhưng đã nằm trong tay người Trung Quốc…” Hai vị trung tướng Đồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh tố giác 10 tỉnh phía Bắc cho TQ thuê 305.535 ha rừng đầu nguồn là “hiểm họa cực lớn đối với an ninh nhiều mặt của quốc gia…”. Đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng 165 nhà khoa học hàng đầu của Việt Nam đã ký giấy phản đối việc cho Trung Quốc khai thác bauxite Tây nguyên là một “nguy cơ cực kỳ lớn đối với an ninh quốc phòng”. Tất cả đều chỉ là những tiếng kêu vô vọng, không ai có đủ quyền hạn để ngăn chặn những hiểm họa đe dọa sự sống còn của đất nước !
Cũng trong thời gian này, hàng trăm ngàn “khách du lich” từ TQ tràn vào các thành phố Đà Nẵng, Hội An, Cam Ranh, Nha Trang… quậy phá. Hàng ngàn hướng dẫn viên du lich TQ công khai giới thiệu với du khách TQ rằng đây là vùng biển của TQ, lãnh thổ của TQ đã bị đánh cắp, đang trở lại với TQ, và chúng đe dọa tấn công các hướng dẫn viên du lịch người Việt. Các hàng quán TQ mở ra khăp nơi, cấm người Việt không được bước vào. Trước tất cả các hiện tượng đó, không hề thấy công an hay thanh niên xung phong được điều đến để giải quyết, và chính quyền các cấp hoàn toàn làm ngơ! Rõ ràng sự việc này cũng bị một thế lực rất mạnh dàn dựng, không phải từ Đà Nẵng, Nha Trang, Hà nội, mà từ Bắc Kinh.
Ngày 12.07.2016 Tòa Trọng tài Thường trực Quốc tế tuyên bố Trung Quốc không có cơ sở pháp lý để đòi quyền lịch sử với các nguồn tài nguyên bên trong “đường lưỡi bò”. Philippine chỉ là nước nhỏ, bị thiệt hại một phần nhưng đã đứng ra kiện TQ và đã thắng lợi. Việt Nam với 93 triệu dân, lại là nước bị thiệt hại nặng nề nhất, sẽ mất toàn bộ biển vì “đường lưỡi bò” nhưng không dám làm việc này. Lãnh đạo Nhà nước Việt Nam chỉ còn là những tên tay sai đắc lực của TQ, đâu nghĩ đến đòi quyền lợi cho đất nước.
Những điều bố HT nói sau khi gặp cố thượng tướng N. trước đây 5 năm, giờ đây rõ ràng là sự thật. Nếu toàn dân VN không đứng lên đẩy lùi thế lực đen tối đang điều khiển Đảng và Nhà nước thì VN sẽ bị sát nhập vào TQ và dân tộc VN sẽ bị diệt vong. Thời gian 30 năm kể từ Hội nghị Thành Đô đã gần hết, chỉ còn lại 4 năm nữa thôi. Con tàu Đất Nước đang bị những kẻ phản bội bán rẻ cho một đảng cướp tàn ác và hiểm độc, nhưng hầu hết người trên tầu chưa biết mình đang bị lừa vào chỗ chết !
KÍNH GỬI CÁC CHIẾN SỸ CÔNG AN VÀ QUÂN ĐỘI NDVN!
Những sự việc trên đây đã thể hiện rất rõ: Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta đang bị Trung quốc thôn tính. Đội tiền trạm của quân xâm lược TQ đang nấp dưới danh nghĩa những công nhân nhà máy thép, nhà máy điện, công nhân xây dựng, khai thác bauxite, những đội trồng rừng, những thương lái và khách du lịch …đang lộng hành trên khắp dải đất Việt Nam, làm nội ứng cho những binh đoàn TQ sẽ tràn vào cướp nước ta một ngày gần đây.
Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CHXHCN là những kẻ nội ứng nguy hiểm nhất cho giặc. Chính họ đã cấp giấy phép cho Formosa để chúng vào và đầu độc biển VN. Chính họ đã điều công an, quân đội cải trang thành thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu tình ôn hòa, để bao che cho Formosa hủy diệt môi trường VN; Chính họ đã điều hai máy bay quân sự VN ra biển Đông làm mục tiêu bay cho hải quân TQ tập trận, để uy hiếp tinh thần các tướng lĩnh và sỹ quan Quân đội NDVN. Vô hình chung chúng ta đang phục vụ cho mưu đồ xâm lược của Trung Quốc. Công an và thanh niên xung phong đàn áp các cuộc biểu tình để bảo vệ cho Formosa, đâu phải để giữ trật tự đường phố? Không quân bay ra biển để làm mục tiêu cho hải quân TQ tập trận, đâu phải để bảo vệ biển trời tổ quốc. Giờ đây những nơi đang bị người TQ quậy phá, cần được phục hồi trật tự là Cam Ranh, Đà Nẵng, Nha Trang …chứ đâu phải những cuôc biểu tình ôn hòa bảo vệ môi trường.
Có người nghĩ: chống lại TQ có thể dẫn đến xung đột đổ máu, nhiều người sẽ phải hy sinh? Hãy nghĩ lại: nếu không chống lại TQ, đất nước Việt Nam sẽ bị TQ thôn tính, cả dân tộc VN sẽ bị diệt vong. Chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất: đứng lên giữ lấy đất nước để cho cả dân tộc cùng tồn tại.
Cũng có người nghĩ: bây giờ mình tận tụy phục vụ, sau này có thể mình cũng được chính quyền TQ trọng dụng. Những gì đã xẩy ra ở Tây Tạng thì hoàn toàn ngược lại: cảnh sát và binh lính bản địa là những người đầu tiên bị điều tới những nơi xa xôi để không thể quay về với người Tạng được nữa. Công an và bộ đội người Việt sau này cũng sẽ như vậy, các bạn sẽ bị điều đi rất xa, sau khi VN bị sát nhập vào TQ. Cảnh sát và quân đội người Hán sẽ đến thay thế các bạn để trấn áp mọi phản kháng của người Việt. Những binh đoàn xe tăng TQ sẽ nghiền nát những đoàn biểu tình của người Việt, như họ đã từng nghiền nát hàng chục ngàn sinh viên TQ ở quảng trường Thiên An Môn năm 1989.
Trong số những người bị giết hại sau này sẽ có cả người thân của các bạn đấy! Cảnh sát và binh lính TQ sẽ thay các bạn đi cưỡng chế người Việt, cướp nhà cướp đất của cha mẹ các bạn để binh lính và dân Hán đến sinh sống. Chính sách diệt chủng với người Việt sau này chắc chắn còn tàn bạo hơn với người Tạng rất nhiều, vì VN chúng ta đã từng bị TQ thôn tính nhưng đã giành lại độc lập năm 905, trước đây 1111 năm. Bốn con số 1 liên tiếp như đang nhắc nhở chúng ta: quá khứ đau thương một ngàn năm Bắc thuộc chỉ được phép xẩy ra một lần thôi ! Nếu lại chiếm được VN, TQ sẽ không để nền độc lập của VN tái diễn một lần nữa, bằng cách tận diệt người Việt, xóa sạch mọi dấu vết của dân tộc Việt trên mảnh đất này !
Từ nhiều năm nay, chính sách của TQ “mỗi gia đình chỉ có một con” cộng với thói quen “trọng nam khinh nữ” của người Hán đã làm cho số nam ở TQ nhiều hơn số nữ tới trên 200 triệu người. Sau khi đàn ông VN bị lùa tới các vùng xa xôi phía bắc TQ, hàng chục triệu đàn ông Hán sẽ lao vào VN như lũ quỷ thèm khát tình dục, bắt vợ và con gái, chị và em gái của bạn làm vợ và làm nô lệ tình dục cho chúng như đa số phụ nữ Tạng ngày nay, không ai ngăn cản được nữa.
Giữa lúc tổ quốc đang lâm nguy, các chiến sỹ quân đội và công an NDVN là những người mà cả dân tộc đang trông đợi. Sức mạnh của đất nước, sự tồn vong của dân tộc đều đang nằm trong tay các bạn và các anh chị. Hồng Thúy tin rằng các bạn, các anh chị sẽ là những người đẩy lùi ý đồ xâm lược của TQ, phá tan âm mưu của những kẻ đang tâm bán rẻ đất nước cho giặc, giữ cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam mãi mãi trường tồn.
Nhiều người nghĩ rằng Trung Quốc là siêu cường, Mỹ còn nể sợ, VN chống lại TQ như trứng chọi đá, chống sao nổi? Xin đừng quên thế kỷ 13, quân Mông Cổ thôn tính hầu hết các quốc gia trên khắp lục địa Á – Âu, chiếm cả TQ, nhưng cả ba lần đều bị quân dân nhà Trần đánh cho tơi tả phải bỏ chạy. Cũng đừng quên quân Mãn Thanh đã chiếm trọn nước Trung Hoa khổng lồ và nhiều nước lân cận, nhưng đã tan nát trước đoàn quân thần tốc của vua Quang Trung.
Dân tộc Viêt Nam với 93 triệu người là sức mạnh vô địch sẽ cùng với các bạn và các anh chị đẩy lùi quân xâm lược TQ một lần nữa. Trước đây tổ tiên ta luôn phải một mình chống trả lũ ác quỷ khổng lồ phương bắc và đã nhiều lần chiến thắng, ngày nay cả thế giới tiến bộ đứng hẳn về phía chúng ta trong cuộc đấu tranh này. Thắng lợi của Philippine tại Tòa Trọng tài Quốc tế ngày 12 tháng 7 vừa qua lại một lần nữa khẳng định điều đó.
Sau khi gửi bức thư này tới các bạn và các anh chị, Hồng Thúy sẽ bị bắt và bị sát hại. Cái chết ấy sẽ góp phần cùng với các bạn và các anh chị giữ mảnh đất này cho con cháu chúng ta mãi mãi về sau, nên HT đã sẵn sàng đón nhận. Mong rằng những lời tâm huyết này sẽ là khúc quân hành nâng bước chân các bạn và các anh chị trong cuộc hành quân vĩ đại vì sự nghiệp thiêng liêng bảo vệ tổ quốc.
Hồng Thúy xin gửi tới các bạn và các anh chị những tình cảm yêu quý và kính trọng, như với các anh chị, cha mẹ, ông bà ruột của Hồng Thúy, cũng từng là những quân nhân Việt Nam đã cống hiến hết mình cho đất nước.



Súc vật khốn nạn thằng chó chết mẹ đi cho rồi

Thông báo khẩn: Nếu chua muốn chết phải giết chúng...

Hiện nay những tên bịt khẩu trang rình mò theo dõi những người chống Trung Quốc bọn chúng đều là người của Trung Quốc cử sang.

Chúng hoàn toàn không phải là người Việt Nam, nên mọi người cần tuỳ cơ ứng biến mà sử lý, hãy sử lý bọn giặc Tầu Cộng đang kìm kẹp đàn áp chúng ta ngay trên mảnh đất quê hương của chúng ta.

Đừng đợi bọn chúng đủ đông, đủ mạnh thì đã quá muộn, chúng sẽ giết dân ta như giết người Tây Tạng, người Duy Nhĩ vvv.

Tuesday, July 23, 2019

Mất mẹ nước rồi

Bãi Tư Chính mất , người Việt Nam nghĩ gì ..?
- ĐẢNG VIÊN NGHĨ : Vn yếu hơn TQ , nếu căng quá thì sẽ có chiến tranh . Thôi cứ im lặng để Đảng CSVN tồn tại thì mình vẫn tham ô , đục khoét rồi mang tiền cả nhà sang Úc , Mỹ , Ca , Pháp sống sung sướng .
- DÂN HÈN NGHĨ : Mọi việc đã có Đảng nhà nước lo . Cứ biết hôm nay kiếm cái gì bỏ vào lỗ mồm ăn là sướng đời .
- NGƯỜI TRÍ THỨC NGHĨ : Thôi kệ , mình lên tiếng thì lại mang họa vào thân . Cứ im lặng , sống nhục cũng được .
- GIỚI TRẺ NGHĨ : Bãi Tư Chính là ở đâu ? Thuộc chủ quyền nước nào ? Sao chưa bao giờ nghe thấy nhỉ ?
- DLV , CHÁU NGOAN BÁC HỒ NGHĨ : Mất một phần biển đảo cũng chẳng sao , miễn không ảnh hưởng xấu tới quan hệ tình cảm hai nước .
- PHÓNG VIÊN NHÀ BÁO NGHĨ : Bãi Tư Chính mất cả tuần nay rồi . Cứ đợi chỉ thị của Đảng cho phép , xét duyệt thì mình mới lên tiếng .
- NGHỆ SĨ , VĂN NÔ NGHĨ : Nếu mình lên tiếng thì bọn chính quyền , Cục Nghệ Thuật Biểu Diễn , Văn Hoá Thông Tin sẽ không cấp giấy phép cho mình biểu diễn thì sao ? Vì miếng cơm manh áo ...
- VIỆT KIỀU ĐỂU NGHĨ : Kệ chứ ! Nếu mình lên tiếng thì mai sau về Vn chơi sẽ bị làm khó . Mình chịu khó cày khổ cực bên này , thỉnh thoảng ” áo gấm về làng “ chơi cho thiên hạ phát thèm .
- NGƯỜI YÊU NƯỚC NGHĨ : Tư Chính là một phần của Vn . Chúng ta phải lên tiếng tố cáo bọn CSVN thối nát đã “ đi đêm “ với giặc Tầu .

Dân oan khốn khổ

ĐỐI PHÓ DÂN NHU KẺ THÙ LŨ SÚC VẬT CSVN QUÁ KHỐN NẠN...
Pháp luật như là một cái khuôn quy định cách hành xử toàn xã hội. Nếu chính quyền đi theo sự phân luồng của luật pháp, thì chắc chắn nhân dân không bao giờ sợ hãi. Vì sao? Vì nhân dân biết rằng, mình đi đúng luồng mà luật pháp đã phân chia, thì chính quyền chẳng làm gì được. Đó là trật tự của một nhà nước pháp quyền. Nơi đâu có nhà nước pháp quyền thì nơi đó không có sự sợ hãi. Ngược lại, nơi nào dân chúng sợ hãi thì nơi đó không có pháp quyền.
Vì sao sự sợ hãi lại gắn với sự chà đạp luật pháp? Để hiểu rõ, xin dùng ví dụ minh họa. Giống như con đường có 2 chiều ngược nhau, mỗi bên đi theo một chiều. Chiều xuôi gồm hàng trăm xe máy xem đạp chen chút nhau, tuy đông nhưng những chủ xe nhỏ bé này luôn giữ lề của họ. Ở chiều ngược lại là một đoàn xe container nối đuôi nhau chạy, nếu tài xế container trở chứng, nó cho chiếc xe khổng lồ đâm sang làn bên kia thì tất sẽ gây ra thảm họa, và với những loại tài xế như vậy, người đi xe máy và xe đạp rất sợ họ. Nếu kẻ đi chiều xuôi và chiều ngược luôn giữ lề, thì chẳng bao giờ có tai nạn xảy ra. Đoàn xe container là hình ảnh của chính quyền, đoàn người đi xe đạp và xe máy là hình ảnh dân chúng.
Ở Việt Nam, đoàn xe container Đảng chủ động lấn vào làn đường của lề dân, dân dẫn giữ đúng lề của họ nhưng vẫn không yên. Kẻ lái xe đầu kéo phải đâm sang làn bên dân để giết chết hàng loạt thường dân vô tội một cách có dụng ý. Để làm gì? Mục đích là họ cho đám dân đen kia thấy rằng “bọn tao là những thằng không tôn trong luật, bọn tao muốn lấn sang phía kia dẫm chết bất kỳ đứa nếu chúng tao muốn. Trên đời này không có gì có thể chế tài để bọn tao phải theo luật, nên tao thích phá luật là phá. Bọn tao thích làm thế cho bọn bây ngoan ngoãn, chúng mầy làm gì được bọn tao?”, đại khái ý đồ của ĐCS với nhân dân được tóm gọn trong câu nói như vậy. Dù họ không nói ra, nhưng ĐCSVN muốn thể hiện cho toàn dân biết rằng, họ sẵn sàng đạp lên luật để gieo rắc sự sợ hãi nhằm phục vụ ý đồ cai trị.
Hiện nay chính quyền CS đang duy trì sự cai trị của mình bằng bàn tay ác. Bàn tay ác này được chắp cánh bằng những điều luật đạp thẳng vào mặt bản Hiến Pháp do chính họ viết ra: như điều 79, 88, 288 Bộ Luật Hình là một ví dụ, những luật này được đảng viết ra để kết tội người dân tùy tiện nhằm triệt hẳn những quyền mà Hiến pháp đã quy định. Chưa hết, những điều luật đạp lên Hiến Pháp chưa đủ làm làm dân phải co rút vào vỏ ốc sợ hãi, nên chính chính quyền cần làm nhiều hơn thế. Họ làm gì? Họ chủ trương tăng cấp độ sợ hãi trong mỗi người dân lên một tầm cao hơn nữa. Bằng cách nào? Bằng cách là ra chủ trương phạm pháp để dân không còn biết kêu cứu ai được, thế là gây nên sự hoang mang thường trực trong tư tưởng dân chúng. Đó là là mục đích chính trong sách lược cai trị.
Nửa kín nửa hở để cho dân tự biết sợ, chính quyền cho công an có thể bịt khẩu trang hóa thân thành côn đồ tấn công người dân vô cớ, hoặc họ nuôi côn đồ để dùng vào ý đồ bẩn. Mục đích là để dân có biết cũng không quy kết chính quyền phạm pháp, và đồng thời đảng cũng muốn gởi thông điệp với nhân dân rằng “Chuyện gì chúng tao cũng dám làm. Hãy câm họng chịu đựng mà sống”.
Đàn áp dân bất chấp Hiến pháp hay Luật pháp, giả dạng côn đồ hoặc mượn tay côn đồ thực hiện những hành động bẩn thỉu ngoài vòngkiểm soát của luật pháp thực sự là chủ trương lớn. Chủ trương này quan trọng đến mức, ngày 20/06 vừa qua, ông Nguyễn Phú Trọng phải xuất hiện trước báo chí nhắc nhở toàn đảng của ông rằng “Tuyệt đối không để các thế lực thù địch lợi dụng lòng yêu nước chân chính của công nhân, người lao động, kích động, lôi kéo biểu tình, tụ tập gây rối, làm mất an ninh, trật tự, gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc.”. Nói cho tròn thì ý ông Trọng nói với toàn đảng ông là như thế này “Hãy coi chừng đám dân đen đó! Hãy làm cho chúng nó sợ hãi để không đứa nào dám biểu tình nữa, hiểu chửa?”. Và tất nhiên, để gieo rắc sợ hãi thì công an phải phạm pháp và ra tay độc ác.
Tại sao sau hơn 1 tháng im lặng sau cánh gà, giờ ông Trọng phải ra sân khấu nhắc nhở toàn đảng của ông như thế? Bởi vì một điều đơn giản, trước đó mấy ngày tàu hải giám Trung Quốc đã quần tàu hải giám Việt Nam tại Bãi Tư Chính hòng cướp lấy chủ quyền Việt Nam. Khi có tin tức như vậy, ông Trọng lo sợ. Ông sợ mất chủ quyền ư? Không, chủ quyền chả là gì cả, ông ta sợ dân biểu tình chống Trung Quốc làm lung lay chế độ mà thôi. Vì thế mà ông ta đã ra mặt trấn áp tinh thần toàn dân, và cũng như đồng thời bắn tín hiệu cho toàn đảng của ông là hãy sẵn sàng đối phó dân đen. Đứng trước 2 cái họa là họa mất nước và họa mất đảng, thì ĐCS xem họa mất đảng lớn hơn. Đó là lý do ông Trọng phải ra mặt để củng cố tinh thần cho đảng chuân bị đối phó với dân. Giặc xâm lấn, ông ta không lo đối phó với giặc mà lo đối phó dân, đó là một bất hạnh lớn của dân tộc.

Phụ nữ anh thư

BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THỐNG ĐÀI LOAN

Toàn văn bài phát biểu của Bà Thái Anh Văn - Tổng thống Đài Loan - tại Đại học Columbia ở New York ngày 12/7/2019.

Được lời mời tới phát biểu ở đây, nơi tiền phong về tự do ngôn luận và sự đa dạng quả là vinh hạnh lớn lao.

Tôi tốt nghiệp trường Luật Cornell năm 1980, hôm nay trở lại môi trường đại học ở New York làm sống lại bao kỷ niệm. Đời sống ở New York những năm 1980 quả là đã mở mắt cho người sinh viên trẻ đến từ Đài Loan hồi đó chẳng thể nào dám coi là cái nôi của dân chủ. New York lúc đó với chuẩn mực về sự đa dạng cùng với các quan điểm khác nhau cùng tồn tại và hôm nay đứng đây tôi vui sướng thấy rằng điều này ở New York vẫn trường tồn và không hề thay đổi.

Câu chuyện về ‘sự thay đổi’ chính là điều tôi muốn nói hôm nay. Đó là câu chuyện Đài Loan. Đó là câu chuyện về một hành trình của hòn đảo không xa Trung Hoa lục địa đã tìm ra cho mình con đường dân chủ hoá và đã nêu tấm gương cho thế giới về bước đi lên tới nền dân chủ.

Trong thời kỳ đầu của sự quá độ về mặt chính trị, người ta bảo có dân chủ nào tồn tại được dưới cái bóng của Trung Quốc? Vậy mà Đài Loan hôm nay là biểu hiện của một xã hội dân chủ rộng rãi và hệ thống chính trị vững mạnh.

Người ta còn bảo hòn đảo tài nguyên hạn hẹp với số dân có 23 triệu người thì làm được trò trống gì trong nền kinh tế toàn cầu. Vậy mà nay chúng tôi đã trở thành đối tác kinh tế đứng thứ 11 trong số các đối tác lớn nhất của Hoa Kỳ.

Người ta còn nói các giá trị tiến bộ là sao mà bén rễ được ở xã hội Đông Á. Nhưng hôm nay tôi đứng đây là người phụ nữ đầu tiên làm Tổng thống Đài Loan, và chúng tôi là quốc gia đầu tiên ở châu Á thực hiện hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính.

Câu chuyện Đài Loan có vẻ như là không thể nào thành công. Người ta còn bảo chúng tôi là thể hiện sự kỳ diệu của dân chủ, nhưng bản thân tôi không bao giờ tin rằng trên đời này có ‘sự kỳ diệu’ nào cả. Mà tôi tin vào ý chí của người dân, tôi đặt niềm tin vào tầm nhìn của nhân dân về một thế giới tốt đẹp hơn.

Cũng như nước Mỹ, con đường tiến lên dân chủ của chúng tôi cũng thật gian nan, cũng có máu đổ, cũng thật khó nhọc với bao mồ hôi và nước mắt của tiền nhân. Giờ đây thế hệ chúng tôi phải gánh vác trọng trách và tiếp tục gương cao bó đuốc soi sáng con đường cho các quốc gia vẫn đang trên hành trình hướng tới dân chủ.

Trọng trách trên vai chúng tôi thật nặng nề, và con đường đang đi đâu phải dễ dàng. Bởi những thử thách ở trước Đài Loan hôm nay lại hoàn toàn khác với những thử thách mà chúng tôi đã vượt qua trong những thập kỷ trước. Những thử thách ấy cũng là điều mà tất cả quốc gia dân chủ của thế giới trong thế kỷ 21 phải đương đầu. Vì sao như vậy? Bởi vì nền tự do trên thế giới hiện đang đứng trước sự đe doạ chưa từng có trong lịch sử.

Chúng ta thấy sự đe doạ đó đang diễn ra tại Hồng Kông. Vì không có phương tiện nào khác để lên tiếng, giới trẻ đã xuống đường để đấu tranh đòi tự do trong một xã hội dân chủ. Nhân dân Đài Loan chúng tôi sát cánh với những thanh niên dũng cảm ấy.

Kinh nghiệm của Hồng Kông với cái gọi là “một quốc gia, hai thể chế” là bài học cho thế giới thấy rõ hơn bao giờ hết rằng độc tài không thể nào cùng tồn tại với dân chủ. Khi có dịp là thể chế độc tài sẽ bóp chết dân chủ, chỉ cần một tia sáng yếu ớt hé lên ánh dân chủ thôi thì cũng đã bị dập cho phải tắt. Hành trình dân chủ có thể từ từ như giọt nước thấm vào đất, chỉ nhẹ như làn gió và dường như người ta không cảm thấy điều đó đang diễn ra.

Thử tưởng tượng: Bộ máy độc tài càng ngày càng làm cho đời sống con người bị bó chặt. Bỗng nhiên một ngày quán sách bị đóng cửa vì bán sách cấm. Bỗng nhiên người ta bị đưa đi thẩm vấn vì đã đăng bài trên mạng xã hội phê phán chính sách gì đó của nhà nước. Quý vị đang yên đang lành, bỗng dưng lại cảm thấy như bị một thế lực vô hình kiểm soát từng bước đi. Vậy là quý vị bắt đầu phải ngẫm lại để tự kiểm duyệt lời nói và cách tư duy của mình. Quý vị không dám bàn thế sự với bạn bè như trước vì sợ lời nói của mình sẽ bị ai đó nghe. Quý vị phải dành bao thời gian cảnh giác trước sau để được an toàn thì còn đâu thời gian để suy nghĩ về tương lai chi nữa.

Từ giảng đường Đại học Columbia đây, điều tôi đang nói có vẻ như lạ lùng lắm, như xa xôi lắm. Nhưng trên thực tế, tình cảnh ấy đang diễn ra ngay trước mắt. Bởi vậy chính lúc này đây, câu chuyện của chúng tôi, câu chuyện Đài Loan cần phải được thế giới nghe thấy. Đó là câu chuyện về sự kiên trì hướng tới dân chủ, là câu chuyện về lòng quyết tâm với mục tiêu dân chủ sẵn sàng vượt qua mọi trở lực. Câu chuyện của chúng tôi là câu chuyện tại sao các giá trị vẫn phải là nền tảng bền vững. Vực sâu ngăn cách sự khác biệt về chính trị và văn hoá nơi eo biển Đài Loan mỗi ngày mỗi sâu hơn. Mỗi ngày Đài Loan chọn cho mình tự do ngôn luận, quyền cho con người và nền pháp trị là mỗi ngày chúng tôi trôi ra xa hơn khỏi cái vòng ảnh hưởng của độc tài toàn trị.

Câu chuyện của chúng tôi, sự tồn tại của chúng tôi chính là điều đánh thức thế giới rằng dân chủ là tài sản quý báu nhất của chúng ta. Chúng ta phải bảo vệ dân chủ bằng mọi giá. Từng ngày từng ngày, Đài Loan đứng vững trên tiền tuyến của dân chủ, đương đầu với các thử thách mới đầy cam go, đầy khác biệt chỉ có ở kỷ nguyên công nghệ thông tin.

Nhưng chúng tôi không đơn độc. Thực tế là các quốc gia, dù lớn hay nhỏ, trên thế giới đều đang phải trong trận chiến chống lại sự xâm nhập trong cuộc chiến tranh kiểu mới về nhận thức từng ngày. Các chính phủ độc tài toàn trị muốn khai thác sự tự do ngôn luận đặc thù của xã hội dân chủ để gieo mầm chia rẽ chúng ta, những mong sẽ làm cho chúng ta phải nghĩ lại về hệ thống chính trị của mình và chúng ta sẽ mất đi niềm tin vào dân chủ. Đài Loan đã ở nơi tiền tuyến của cuộc chiến ấy ròng rã bao nhiêu năm rồi, nhờ đó mà chúng tôi cũng tích luỹ được nhiều kinh nghiệm để chia sẻ với thế giới.

Ở kỷ nguyên kỹ thuật số, thông tin sai sự thật có thể được biến hoá thành sự thật chỉ trong vài giờ đồng hồ. Nhưng thử thách lớn nhất để chống lại sự đe doạ này là chúng ta phải tìm được sự cân bằng giữa một bên là an ninh quốc gia và một bên là tự do ngôn luận. Ở Đài Loan, chúng tôi đã thực hiện các bước đầu tiên coi vấn đề này là chính sách ưu tiên.

Chúng tôi đã củng cố sức mạnh của hệ thống pháp lý nhằm xác định và ngăn cản sự lan toả của thông tin sai sự thật. Chúng tôi đang đi sâu vào vấn đề chống rò rỉ tin tình báo bởi các thế lực bên ngoài. Cùng với hệ thống chia sẻ tin tình báo mạnh mẽ hơn với các quốc gia khác, chúng tôi sẽ nâng cao được năng lực làm việc tốt hơn nhằm ngăn chặn các đe doạ loại này.

Nhưng dân chủ cũng phải đương đầu với các thử thách khác nữa, nhất là trong vấn đề lấy đòn bẩy kinh tế treo theo các điều kiện ngầm. Nhiều quốc gia trên thế giới đang bị người ta đặt vào vị thế phải chọn một bên là dân chủ, một bên là phát triển kinh tế và vấn đề lựa chọn thế nào là đúng lại càng ngày càng trở nên mù mờ hơn.

Nhưng khi nào tôi còn ở cương vị Tổng thống, thì Đài Loan sẽ còn tiếp tục chứng minh cho thế giới thấy rằng dân chủ và tăng trưởng kinh tế không chỉ có lợi cả hai mặt và là hai vấn đề thực sự gắn chặt với nhau. Nền kinh tế của chúng tôi đã từng rơi vào tình trạng bị lệ thuộc vào thị trường Trung Quốc làm cho sự chủ động của chúng tôi bị giới hạn trong các vấn đề song phương. Trung Quốc đã triệt để khai thác sự lệ thuộc này, lấy đó làm phương tiện xâm nhập xã hội chúng tôi, nhằm tạo cơ sở làm con bài để mặc cả đòi chúng tôi phải lấy nền dân chủ của mình ra để đánh đổi. Nhưng Đài Loan đã quyết tâm theo đuổi con đường khác để phát triển kinh tế. Nền dân chủ sẽ ý nghĩa gì nếu để mất đi mảnh đất gieo mầm cho sự sáng tạo và nuôi dưỡng ý tưởng mới được trở thành hiện thực?

Chúng tôi đã dấn bước cải cách nền kinh tế, tạo môi trường thuận lợi cho việc đầu tư dễ dàng nhờ đó đã đạt được con số kỷ lục các công ty Đài Loan trở về. Cũng nhờ thế mà các công ty nước ngoài, nhất là các công ty lớn cũng mở rộng đầu tư và hoạt động tại Đài Loan. Chỉ trong năm nay, các công ty này đã đầu tư hàng tỷ đô la Mỹ vào nền kinh tế của chúng tôi và tạo ra hàng vạn việc làm. Dòng chảy đầu tư sẽ tiếp tục tăng mạnh trong những năm trước mắt.

Chúng tôi đã làm việc không mệt mỏi để đóng vai trò tích cực xây dựng trât tự thương mại khu vực dựa trên các quy định pháp luật và xây dựng mối quan hệ thương mại vững mạnh hơn với các thị trường ở vùng Nam Á và Đông Nam Á. Chính sách mới của chúng tôi hướng về phía Nam đã mang lại mức tăng trưởng vượt bậc ở khu vực trong ba năm qua và điều quan trọng hơn nữa đó là sự tăng trưởng thực sự bền vững.
Trong khi nhiều quốc gia trên thế giới bị rơi vào hoàn cảnh là nạn nhân của cái bẫy vốn vay, chúng tôi trụ vững với chính sách nhấn mạnh sự hợp tác phải là sự phát triển bền vững cho cả đôi bên, và các quốc gia đối tác của chúng tôi ở Nam Á và Đông Nam Á là minh chứng cho sự có lợi của cả hai bên trên cơ sở đó.

Trong khi Trung Quốc tập trung vào thủ đoạn cướp giật đồng minh của chúng tôi nhằm cô lập chúng tôi, chúng tôi vẫn kiên quyết thực hiện các dự án với mục tiêu làm sao cho cả hai bên đối tác đều phải trở thành các quốc gia tốt hơn cho đời sống con người. Chúng tôi cũng đang giúp cho các quốc gia trên thế giới xây dựng năng lực kinh tế và năng lực dân chủ nhằm tạo dựng lực lượng lao động sẵn sàng cho thế kỷ 21 với hệ thống hạ tầng rõ ràng về cấu trúc cơ bản và công nghệ số.

Một lần nữa, Đài Loan mang tới cho thế giới một hình mẫu về sự phát triển tích cực và phát triển tiến bộ. Chúng tôi từ chối bị thao túng bởi các hành vi đe doạ nhằm nuốt sống chúng tôi, và chúng tôi vẫn từng bước chứng minh rằng sự hợp tác thành thực và công khai sẽ mang lại kết quả thật sự và lâu dài.

Chúng tôi đã thành công trong lĩnh vực điều chỉnh để thích ứng với các thử thách đặt ra bởi cuộc chiến tranh thương mại Mỹ - Trung, không phải vì chúng tôi bất chấp dân chủ mà chính vì chúng tôi có dân chủ nên mới thành công. Hệ thống dân chủ của chúng tôi đã làm cho chúng tôi trở thành quốc gia thân thiện với các các ý tưởng đa dạng và các phát kiến có đất dụng võ, tạo cho quốc gia có sự linh hoạt để phá đi những khuôn mẫu mòn mỏi nay đã lỗi thời.

Nhân câu hỏi quý vị đặt ra rằng làm thế nào để lựa chọn giữa dân chủ và tăng trưởng kinh tế, tôi xin đáp rằng sự lựa chọn đã rõ ràng: dân chủ và tăng trưởng kinh tế là hai mặt không thể tách rời.

Lịch sử đã cho chúng ta bài học rằng các quốc gia dân chủ có sức mạnh nhất khi thống nhất hành động và yếu nhất khi bị chia rẽ. Nếu không có Đài Loan, liên minh quốc tế giữa các quốc gia đồng chí hướng sẽ mất đi sự nối kết mấu chốt trong nỗ lực đảm bảo các giá trị của chúng ta sẽ được truyền lại cho các thế hệ tương lai.

Đài Loan hiên ngang là một minh chứng hiếm có về một quốc gia vừa đã từng nếm mùi độc tài chuyên chế nay lại là quốc gia tiên phong cho dân chủ trong thời hiện đại. Chính vì lẽ đó điều càng quan trọng hơn bao giờ hết là cộng đồng quốc tế hãy ủng hộ một Đài Loan tự do và dân chủ. Sự sống còn của Đài Loan không phải chỉ là trong mối quan hệ xuyên eo biển. Đài Loan là ngọn hải đăng của nền dân chủ ở vùng Ấn Độ -Thái bình dương, và cả thế giới đang theo dõi chặt chẽ những tiền lệ chúng tôi đặt ra cho tương lai của nền dân chủ.

Là một thành viên của cộng đồng thế giới các quốc gia đồng chí hướng, chúng tôi biết rằng chúng tôi không đứng một mình. Xin nhắc lại lời của Herbert Hoover "Tự do là cánh cửa mở ra đón ánh sáng của tinh thần nhân văn và nhân phẩm của con người”. Thử thách ở phía trước quả là không dễ dàng, nhưng cộng đồng quốc tế sát cánh với chúng tôi. Đài Loan luôn đứng vững với quyết tâm của mình. Cùng nhau, chúng ta sẽ làm cho ánh sáng của tinh thần ấy chiếu lên mọi nơi trên thế gian, chỉ cần rằng chúng ta chọn cách mở cánh cửa và trực diện với tương lai đang chờ phía trước.

  /  Quốc tế Covid-19: Nga lại ghi nhận kỷ lục về số người chết trong ngày Đăng ngày: 12/08/2021 - 15:01 Một trung tâm chích ngừa...