Sunday, May 31, 2020

CCTV sao Haixia đổ lỗi cho cảnh sát bạo lực ở Mỹ trong JT cô. Một người sử dụng Internet Trung Quốc đã thay thế các hình ảnh với những người của cảnh sát bạo lực ở Trung Quốc, để tố cáo truyền hình Trung ương của #Chine mà chỉ quan tâm đến đau khổ Mỹ.
Ở Mỹ, khi Cảnh sát đánh ch.ế.t người thì dân chúng ùn ùn kéo nhau đi biểu tình để đòi công lý và sự nghiêm minh của pháp luật mặc cho lời Tổng thống Mỹ nói là “một thứ khủng khiếp" và "không có cớ gì để biện minh”.
Còn đất nước của tụi bây, khi Côn an đánh ch.ế.t dân thì có điều gì xảy ra không? Không có gì cả, vì ở một đất nước Côn an trị, luật pháp chỉ để bảo vệ những kẻ nắm quyền cai trị, và nếu người dân có ch.ế.t thì đó cũng chỉ là tự va đầu vào giầy, hay vùi cui của Côn an thôi.
Vậy nên bòđỏ ạ, bớt chửi Mỹ đi, vì dù thế nào, con cháu lãnh đạo tham nhũng việt cộng cũng đang gởi con ở Mỹ học và định cư đấy. Người ta chỉ ngu hoặc làm bò một lúc thôi, chẳng lẽ chúng bây chịu ngu và làm bò cả đời sao?

Saturday, May 30, 2020

CÁI CHẾT MẤT NIỀM TIN
Đây là một cái chết có thật: bị cáo chỉ bị tuyên án với mức 3 năm tù giam. Và ông đã nhảy từ trên tầng cao xuống mặt đất để kết thúc cuộc đời mình.
Nhưng vấn đề là họ không còn niềm tin vào “công lý” vừa được dành cho ông, và vì thế, ông đã lựa chọn cái chết ngay tại chính toà án, nơi mà đã tuyên án cho ông, với lời nhắn: cái chết này có làm cho toà án ở đây thức tỉnh lương tâm của mình không.
Có cái chết, đơn giản, chỉ để chứng minh rằng, bản án mà họ phải nhận là hoàn toàn phi lý. Vì thế, nó là một nỗi oan ức có tính nhục nhã mà không thể chịu đựng.
Sống với oan ức, chỉ 3 năm, nghe về mặt thời gian thì có lẽ nó có thể là một định lượng không quá lớn so với án tử hình hay chung thân. Nhưng ở đây là lựa chọn giữa sống với danh dự và tự do chính đáng của con người có lương tâm. Chứ không thể chịu nhục để sống với sự tù đày mà họ nhận thấy là sự oan nghiệt vô lối.
Sinh mạng của một con người đã bị quyết định bởi bản án chỉ 3 năm tù giam. Nhưng đó là sức nặng của sự bất công, chứ không còn là mức hình phạt của tội danh nữa.
Những ngôi trường nào cũng dạy về công lý và toà án nào cũng trang hoàng cho mình những chiếc áo thụng đẹp đẽ. Nhưng trước giá công lý, chẳng ai có đủ sự trong sạch trong tâm hồn để nói về “lẽ công bình”.
Xin được chia buồn với ông và gia đình. Cái chết của ông, có thể chưa chắc đã thức tỉnh được những thẩm phán mà ông muốn nhắn nhủ, nhưng nó đã thức tỉnh những con người đang dửng dưng sống qua ngày ngoài xã hội.
TÀI LIỆU MẬT: LÊ KHẢ PHIÊU, TRẦN ĐỨC LƯƠNG BÁN ĐẤT VÀ BIỂN CHO TQ VỚI GIÁ 2 TỈ USD
Sau vụ CSVN bán nước cho Trung Cộng, theo lời ông Hoàng Minh Chính cho biết thì không ai biết được ai trong bộ chính trị đã ký tên trong vụ bán nước nầy, Bộ chính trị CSVN đã dấu nhẹm chuyện nầy và BÍ MẬT ĐÃ được BẬT MÍ và sau đây là những diễn biến về cuộc BÁN NƯỚC NHƯ SAU:
1) Lê Khả Phiêu bị Trung Quốc gài Mỹ Nhân Kế lấy cô Trương Mỹ Vân (Cheng Mei Wang) lúc Lê Khả Phiêu sang thăm Trung Quốc năm 1988 và sanh được một bé gái. LKP không đem con về vì sợ tai tiếng đưa đến nhiều lần Trung Cộng gửi văn thư đòi lấn vùng biển vào tháng 1 năm 1999. Đồng thời đòi đưa ra ánh sáng vụ nầy nếu LKP không hợp tác. Và buộc Lê Khả Phiêu phải hạ bút ký bản hiến biển ngày 30 tháng 12 năm 1999.
2) Ngày 31 tháng 12 năm 1999 phái đoàn Trung Quốc cầm đầu do ông Tang Jiaxuan và tình báo TQ sang Việt Nam, họ gặp kín ông Lê Khả Phiêu bàn thêm về vấn đề hiến đất,
3) Ngày 25 tháng 2 năm 2000, Lê Khả Phiêu phái Nguyễn Duy Niên sang Trung Quốc, ông Nguyễn Duy Niên cho biết Lê Khả Phiêu đã đồng ý việc hiến thêm đất.
Trung Quốc nghe tin rất hoan hỉ mở tiệc chiêu đãi Nguyễn Duy Niên một cách nồng nhiệt với nhiều Cung Tầng Mỹ Nữ ở nhà khách Diao-yu-tai ăn nhậu cùng ông Ngoại Trưởng Tang Jiaxuan,
4) Bộ Trưởng Trung Quốc Tang Jiaxuan gửi thư kín nhắn tin muốn gặp Bô. Trưởng CSVN tại ThaiLand khi ông viến thăm nước nầy. Ngày 26 tháng 7 năm 2000.
Ông Nguyễn Duy Niên đáp chiếc Air Bus bay từ phi trường Nội Bài vào lúc 6 giờ 47 sáng sang ThaiLand gặp Bộ Trưởng Ngoại giao Trung Quốc tại khách sạn Shangri-La Hotel Bankok phía sau phòng Ballroom 2. Cuộc gặp rất ngắn ngủi. Tang giao cho Niên một chồng hồ sơ đòi CSVN hiến thêm đất, biển trong hồ sơ ghi rõ TQ đòi luôn 50/50 lãnh hải vùng Vịnh Bắc Việt, đòi VietNam cắt 24,000 sq Km vùng biển cho TQ. Ngày 28 tháng 7 bộ chính trị nhóm chóp bu họp kín.
5) Sau hai tháng họp kín và bàn bạc. Bộ chính trị CSVN cử Phan Văn Khải qua gặp mặt Lý Bằng. Phan Văn Khải bay chuyến máy bay sớm nhất rời Việt Nam ngày 26 tháng 9 năm 2000 qua Bắc Kinh và được xe Limo chở từ phi trường Bắc Kinh về Quảng Trường Nhân Dân vào trưa hôm đó.
Nhìn thấy mặt Khải tỏ vẻ không hài lòng và hoan mang về vụ hiến đất (Điều nầy chứng tỏ Khải không rõ chuyện nầy).
Lý Bằng cho Khải biết là hai tay Lê Khả Phiêu và Giang Trạch Dân đã gặp nhau 2 lần cho vụ hiến đất rồi. Lý Bằng ôm chặc PVK và khen DCSVN làm việc rất tốt và ông cho biết là đã có Nông Đức Mạnh (lúc đó là chủ tịch Quốc Hội DCSVN) đã đi đêm sang Trung Quốc vào tháng 4 năm 2000 và Lý Bằng đã gặp lại Nông Đức Mạnh, vào tháng 8 năm 2000 ở New York Hoa Kỳ.
Lý Bằng cho biết Nồng Đức Mạnh phải được cử làm Bí Thư DCSVN sau khi Lê Khả Phiêu xuống, nếu không thì sẽ bị Trung Quốc “đòi nợ cũ”, Khải trước khi về vẫn khước từ vụ hiến vùng biển VN và nói với LB là sẽ xem lại sự việc. Lý Bằng nhăn mặt bắt Khải ngồi chờ, vào gọi điện thoại, nói gì trong đó và trở lại nói là Chủ Tịch Giang Trạch Dân muốn gặp Khải tại Zhong-nai-hai và sau đó Khải được đưa đi gặp GTD và cho ông Zhu Rongji hù dọa Khải nói:
Trung Quốc đã nắm trong tay Lê Khả Phiêu, Nồng Đức Mạnh,..nếu không nghe lời TQ Khải sẽ bị tẩy chay và coi chừng bị “chích thuốc”. Khải cuối đầu và run sợ, sau đó đòi về. Trước khi Khải về, một lần nửa Giang Trạch Dân nhắn Khải gửi lời thăm Lê Khả Phiêu và Nồng Đức Mạnh chứ không nhắc tới tên người khác trong Quốc Hội CSVN. Khải không được khoản đải như một vị quốc khách vì tính tình bướn bỉnh vì không nghe lời đàn anh ………
6) Vào ngày 24 tháng 12 năm 2000, Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao VN Lê Công Phụng được Trần Đức Lương phái âm thầm đến Trung Quốc gặp ông tình báo của Trung Quốc là ông Hoàng Di, ông nầy là cánh tay phải của Bộ Trưởng Ngoại Giao Trung Quốc. Ông ta nói tiếng Việt rất rành. Hai bên đã gặp nhau ở một địa điểm X gần biên giới Việt, (Tỉnh Móng Cái Việt Nam). Theo bản báo cáo cho bộ chính trị CSVN, ông Lê Công Phụng Cho biết lúc đầu ông Hoàng Di vẫn khăn khăn đòi chia 50/50 với Việt Nam về vùng biển Vịnh Bắc Việt “Beibu Bay” đòi lấy luôn đảo Bạch Long Vĩ sau đó ông Phụng, được bộ chính trị dặn trước là xin lại 6% của Vùng biển gần khu vực Bạch Long Vĩ vì đã được lâu đời là của Việt Nam, Kết Qủa cuộc đi đêm Việt Nam còn lại 56% Vịnh Bắc Việt và mất đi 16,000 sq Km vùng vịnh cho Trung Quốc.
7) Ngày 25 tháng 12 năm 2000, ông Trần Đức Lương rời Hà Nội qua Bắc Kinh gặp Giang Trạch Dân và được đưa về Thành Bắc của Quảng Trường Nhân Dân, theo tài liệu lấy được của tình báo Trung Quốc. Trần Đức Lương và Lê Khả Phiêu chính thức quyết định thông qua bản hiệp ước hiến đất bất chấp lời phản đối của Khải và nhiều người trong quốc hội. Phe thân Nga và Phe Miền Nam đã không đủ sức đấu với Lê Khả Phiêu và Trần Đức Lương.
Bản hiến chương hiến đất cho Trung Quốc được chính Giang Trạch Dân và đảng CSTQ trả cho số tiền là 2 tỉ US Dollar được chuyển cho Việt Nam qua hình thức Đầu Tư. DCSTQ chỉ thị cho DCSVN sẽ phải làm gì trong kỳ đại hội đảng thứ 9 vào tháng 3 năm 2001 sắp tới. Trần Đức Lương được khoảng đải ở Thành Bắc QTNN.
8) Ngày 26 tháng 12 năm 2000 vào lúc 2 giờ trưa, Lý Bằng được cận vệ đưa tới gặp Trần Đức Lương ở Quảng Trường Nhân Dân. Lý Bằng cho Lương biết là số tiền 2 tỉ dollar để mua 16,000 sq km vùng vịnh Beibu của Việt Nam là hợp lý. Trần Đức Lương cám ơn DCSTQ về số tiền nầy.. Số tiền 2 tỉ đồng nầy được Lương đem về để làm bớt sự phẩn nộ của Khải, Kiệt và những nhân vật khác trong quốc hội CSVN. Ông Lý Bằng nhắc lại chuyện Trung Quốc đã bán vũ khí và hổ trợ cho đảng CSVN trong thời gian chiến tranh và số nợ trên Trung Quốc dùng để trao đổi mua lại vùng đất Bắc Sapa của Việt Nam, Ải Nam Quan, Bản Dốc, Cao Bằng…… Thêm lần nữa Lý Bằng chỉ gửi lời thăm Lê Khả Phiêu và Nồng Đức Mạnh !. Sau đó Lương được mời lên xe Limo và đưa về Zhong-nan-hai để gặp Zhu Rongji, Zhu Rongji không nói gì khác hơn là nhắc lại số tiền 2 tỉ đồng sẽ được giao cho Việt Nam sau khi Lương trở về nước.
9) Ngày 26 tháng 2 năm 2001 Nguyễn Mạnh Cầm bay sang Trung Quốc để gặp ông Qian Qichen tại đảo Hải Nam. Nguyễn Mạnh Cầm cám ơn Trung Quốc đã mua vùng Vịnh Bắc Việt của Việt Nam (Beibu Bay) với giá 2 tỉ US Dollars

Tuesday, May 26, 2020

Thật vô cùng quái đản, khi những con dân Việt Nam biểu tình chống Trung quốc xâm lược cướp Đất cướp Biển, thay vì được chính quyền nhà nước khuyến khích, hô hào ủng hộ và bảo vệ, thì ngược lại, chính họ là kẻ thù bị đàn áp, đánh đập, tra tấn và bỏ tù vô thời hạn vì dám xúc phạm những thằng tàu xâm lược cướp đất cướp biển !! và mỉa mai thay lại cũng chính do thằng tàu TQ ra lệnh và chỉ thị cho đảng CSVN phải bịt mõm những người VN yêu nước lên tiếng vạch ra tội cướp đất của bọn bành trướng Bắc Kinh ??
Tại sao lại bỏ tù người dân yêu nước ?? mà không dám mở mồm để kết án TQ xâm lược cướp đất, cướp biển ????


Sau khi Dự luật Đặc Khu Kinh tế (Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc) bị dư luận cả nước phản đối năm 2018, chính phủ bất ngờ công bố thành lập Ban Quản lý (BQL) khu kinh tế thí điểm Vân Đồn. Vấn đề này vừa được hai chuyên gia kinh tế của Việt Nam lên tiếng, có điểm trái chiều nhau. Dựa trên ý kiến của hai chuyên gia này, tôi phân tích thêm trên phương diện chính trị, hành chánh, kinh tế & tài chánh và tư pháp.

I. Chính Trị

Về phương diện chính trị, bà Phạm chi Lan đã có những ý kiến chính xác. 

Bà nói, “Tỉnh Quảng Ninh có thể chỉ coi Vân Đồn là một khu nhỏ trong địa bàn của mình, nhưng khu nhỏ đó có thể trở thành một cứ điểm để Trung Quốc vào và gây nguy cơ đối với an ninh quốc phòng của cả quốc gia Việt Nam.” Đây là một nhận định chính trị liên quan tới sự tồn vong của đất nước nên rất đáng được toàn dân quan tâm, đánh giá. Bà Lan phát biểu thêm: "Những chi tiết như cho thuê đất 99 năm. Những người ở các nước có chung biên giới với Quảng Ninh được tự do ra vào; được mua nhà cửa, được quyền sở hữu nhà và thừa kế cho con cháu họ. Nghĩa là mở cửa cho người Trung Quốc và con cháu họ, tự do mua đất, tự do sinh sống ở đó hết đời cha mẹ đến đời con cháu chắt. Và như vậy là quyền vĩnh viễn thuộc về họ. Như vậy là cho người Trung Quốc quyền cao hơn quyền của người Việt Nam ở nước ngoài - được mua nhà ở Việt Nam nhưng chỉ được sử dụng chứ không được sở hữu, bán lại hay chuyển nhượng theo luật hiện hành. Tất cả những cái đó là không thể được." 

Trước tiên, chúng ta cần hỏi chính phủ, tại sao phân biệt quyền sở hữu bất động sản giữa người Trung quốc và người Việt đã nhập tịch nước ngoài?

Điểm kế tiếp, việc cho phép người Trung Quốc được quyền sở hữu hay quyền thuê lâu dài (99 năm) bất động sản trong nước chắc chắn sẽ đưa tới mất nước. Lịch sử thế giới đã có trường hợp tương tự khi người Do Thái khởi đầu tiến trình tái lập quốc của họ bằng cách mua dần các đất đai của người Palestine. Trong phong trào tái lập quốc gia Do Thái, người Do Thái trên thế giới di cư về mảnh đất thuộc người Palestine. Trong khoảng thời gian 1882-1903 có khoảng 35 ngàn người Do Thái về sống tại đất Palestine. Sau đó có thêm 40 ngàn người Do Thái trở về đó trong khoảng 1904-1914. Kinh nghiệm này của người Do Thái cùng với kinh nghiệm 1000 năm Bắc thuộc của dân Việt, khiến việc lo ngại mất nước về tay Trung Quốc là có cơ sở vững chắc. Quan điểm của bà Lan đã không được TS Nguyễn Trí Hiếu đồng ý. 

Ông Hiếu nhận định, "Việc lệ thuộc Trung Quốc thì Việt Nam từ lâu vẫn luôn như vậy. Nhiều chuyên gia bàn thoát Trung nhưng thoát cách nào? Có làm được không, có cần thiết hay không?" Tiến sĩ Hiếu đã đặt ba câu hỏi: Thoát Trung cách nào? Có làm được không? Có cần thiết không? Và một câu khẳng định, “Thoát khỏi toàn bộ ảnh hưởng của Trung Quốc là điều không tưởng.” Trước tiên, trong một thế giới liên kết toàn cầu hiện nay, chẳng ai đặt vấn đề thoát khỏi toàn bộ ảnh hưởng của một quốc gia khác, nhất là một nước nhỏ thì luôn luôn cần dựa vào một siêu cường, nhưng dựa vào phải ở mức độ mình còn giữ được chủ quyền. Như vậy tiến sĩ Hiếu đã có một câu khẳng định dựa trên giả thiết không đúng, không người dân nào có ý nghĩ “Thoát khỏi toàn bộ ảnh hưởng của Trung Quốc” như tiến sĩ Hiếu suy nghĩ. Người dân chỉ suy nghĩ làm sao giữ được lãnh hải, lãnh thổ và chủ quyền mà thôi. Còn ba câu hỏi của ông Hiếu hàm ý là hai câu phủ định: 1-Không có cách nào thoát Trung. 2-Không cần thiết phải thoát Trung. Quan điểm của ông Hiếu vừa đứng ngoài quan điểm dân tộc, vừa thiếu kiến thức lịch sử Việt, lịch sử thế giới và kiến thức tổng quát, mà lại không liên quan trực tiếp tới vấn đề Thí Điểm Đặc Khu Vân Đồn nên không cần bàn thêm ở đây. 

II. Hành Chánh

A. “Thí điểm Đặc khu”: Dùng cụm từ “Thí Điểm Đặc Khu” là sự lường gạt nhân dân.

Người ta chỉ có thể thực hiện thí điểm những giải pháp mà nếu không thành công (không có kết quả như ý) thì hậu quả có thể sửa chữa được, có thể mang trở lại nguyên trạng, không mang ảnh hưởng lâu dài. Ví dụ thí điểm dùng sách giáo khoa mới. Nếu sau thời gian ngắn thử nghiệm, không đạt kết quả mong muốn, người ta có thể thay đổi để trở lại tình trạng cũ. Tuyệt đối không thể mang thử nghiệm một giải pháp nếu có sai trái (không thành công) không thể mang trở lại nguyên trạng, mà thậm chí còn mang hậu quả lâu dài cả chục năm, ảnh hưởng nhiều thế hệ. Thí điểm Đặc khu Vân Đồn, nếu có sai trái, thì không thể sửa chữa được, và ảnh hưởng tệ hại sẽ kéo dài vài chục hay 99 năm hay có khi cả ngàn năm. Vì thế chính quyền cần thành thật tuyên bố thành lập Đặc Khu Vân Đồn để xem ý kiến dân chúng ra sao chứ không thể lừa gạt dân chúng bằng từ ngữ “Thí Điểm”.

B. Tổ chức Hành Chánh phải thống nhất.

Dù đặt tên là Thí điểm thì khu vực hành chánh đó cũng không thể có cơ cấu tổ chức và quyền hạn ra ngoài khuôn khổ tổ chức hành chánh trên cả nước. Cần định rõ cơ cấu tổ chức và quyền hạn của Thí điểm Đặc khu tương đương với hành chánh cấp xã, cấp huyện, cấp tỉnh hoặc cấp do Trung ương quản lý. Không thể có một cơ cấu tổ chức hành chính với các quyền hạn đứng “riêng một góc trời.” (mượn lời một bài hát) Đó là nguyên tắc: Tổ chức Hành Chánh Phải Thống Nhất. Bà Phạm chi Lan đã tỏ ra hiểu biết khi phát biểu, "Ngoài ra, phải siết lại, và làm thật rõ quyền hạn BQL đến đâu, chứ không được làm mọi thứ”.

C. Những nguyên tắc hành chánh, kinh tế & tài chánh, và tư pháp áp dụng trong Đặc Khu thí điểm phải thống nhất với toàn bộ hệ thống trong cả nước. 

Chính phủ có toàn quyền thiết lập hay thay đổi một địa giới hành chánh nhưng mọi nguyên tắc hành chánh, kinh tế & tài chánh, và tư pháp áp dụng trong địa giới hành chánh mới thiết lập (Đặc Khu) phải thống nhất với mọi qui tắc trên cả nước. Chỉ những quốc gia liên bang người ta mới cho phép áp dụng luật lệ tại mỗi tiểu bang một khác, ví dụ Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, Liên Bang Đông Dương (thời Pháp thuộc), Liên Hiệp Pháp. Bà Lan đã hiểu vấn đề khi phát biểu, “Lúc đó nó (Đặc Khu Vân Đồn) không còn là vấn đề của một huyện, một tỉnh nữa mà đó là vấn đề của quốc gia.” Và rất đúng với nguyên tắc hành chánh, Bà Lan nêu ý kiến tiếp, "Tôi cho rằng chính phủ phải rút lại các đề án mà trước đây Vân Đồn đã đưa ra, đính kèm theo như phụ lục của Dự Luật Đặc khu Kinh tế”. 

Nhưng thiếu hiểu biết về luật hành chánh nên TS Hiếu phát biểu “khi chính phủ đã ra quyết định rồi thì người dân không làm gì khác được.” Ông Hiếu không biết hiện nay nhà nước công nhận có hàng ngàn văn kiện hành chánh sai sót và chồng chéo nhau cần được điều chỉnh hay hủy bỏ hay sao? Cho nên, trái với quan điểm của ông Hiếu, dù quyết định thành lập Thí điểm Đặc Khu Vân Đồn là của Thủ Tướng, nhưng nếu thấy sai thì vẫn hủy bỏ được và phải hủy bỏ. 

Tiến sĩ Hiếu cũng tỏ ra không hiểu biết về luật tổ chức Quốc hội khi phát biểu, “Tôi không rõ chính phủ có bàn với Quốc hội hay có ủy ban nào của Quốc hội đã duyệt qua đề án này hay chưa.” Ông Hiếu cần biết, trong nguyên tắc điều hành nhà nước Việt Nam hiện nay không có chuyện bàn giữa Chính phủ và Quốc hội hay ủy ban nào của Quốc hội mà chỉ có một trong hai trường hợp: Nếu là một đạo luật thì cần Quốc hội thông qua. Nếu là một quyết định hành chánh thì không cần bàn với Quốc Hội. Trong vụ Thí điểm Đặc khu, chính phủ (hành pháp) đã né tránh thủ tục lập pháp (vì bị phản đối) để ra một quyết định hành chánh. Đây là một sự lường gạt nhân dân (mà bà Phạm Chi Lan gọi là “đánh úp” người dân)

III. Kinh Tế & Tài Chánh

Trong mọi quốc gia, tiền tệ quốc gia có tính cách cưỡng hành (bắt buộc phải chấp nhận làm phương tiện thanh toán). Trên tiền giấy của Hoa Kỳ, có hàng chữ "this note is legal tender for all debts, public and private" có nghĩa là “chủ nợ công hay tư phải chấp nhận tiền này để trừ món nợ”. 

Và ông Hiếu đã đúng khi phát biểu, "Không chấp nhận đặc khu này sử dụng tiền của quốc gia khác bên cạnh tiền đồng của Việt Nam, kể cả đồng đô la Mỹ. Dù biết rằng nhiều chuyên gia và người lao động nước ngoài sinh sống ở khu vực này. Đó là nguyên tắc mà hiện Việt Nam đang áp dụng: người dân có thể giữ ngoại tệ ở các ngân hàng nhưng không được niêm yết hàng hóa hay giao dịch bằng đồng ngoại tệ. Điều này cũng phải áp dụng với đặc khu kinh tế để đảm bảo về chủ quyền tiền tệ." Ở đây, theo ông Hiếu, cần bảo vệ chủ quyền tiền tệ, nhưng ông không giải thích, tại sao phải bảo vệ chủ quyền tiền tệ. 

Cần phân biệt ngoại tệ trong giao dịch kinh tế chính thức (ký kết khế ước) và trong giao dịch kinh tế hàng ngày giữa các tư nhân. Trong giao dịch kinh tế hàng ngày, hầu như ở mọi nước, người dân được phép nhận ngoại tệ, vì luật không cấm, miễn là không được phép từ chối nhận tiền quốc gia (một tội hình). Trong luật kết ước, mọi quốc gia đều có điều khoản, “Mọi kết ước qui định bằng vàng hay ngoại tệ đều vô hiệu.” Luật pháp qui định tính cưỡng hành của tiền tệ có hai lý do:

Thứ nhất, nếu luật pháp chính thức qui định cho phép người dân được dùng ngoại tệ (tức là không bắt buộc dùng tiền quốc gia) trong giao dịch kinh tế thì ngay cả người dân cũng sẽ từ chối không nhận tiền quốc gia nếu ngoại tệ ổn định hơn. Thêm nữa, một cách tự nhiên các tư nhân hay công ty nước ngoài sẽ ưa thích kết ước theo tiền quốc gia họ, bởi vì việc thanh toán sẽ mau chóng và đỡ lệ phí đổi tiền. Trường hợp này, tiền quốc gia sẽ có nguy cơ hoàn toàn mất giá trị và biến mất khỏi thị trường. 

Thứ hai, tiền tệ là phương tiện để chính quyền điều chỉnh nền kinh tế. Khi có chiều hướng lạm phát, chính phủ bán công khố phiếu để thu bớt số lượng tiền lưu hành trên thị trường. Ngược lại, nếu nền kinh tế có chiều hướng trì trệ, chính phủ sẽ thu mua công khố phiếu để gia tăng số lượng tiền lưu hành. Số lượng tiền tệ lưu hành quyết định nền kinh tế. Muốn hiểu thêm về vai trò quan trọng của tiền tệ trong đời sống quốc gia, độc giả có thể đọc thêm trên google mục Số cung tiền tệ, Số cầu tiền tệ, Tiền tệ và lạm phát (Money Supply, Money Demand, Money and Inflation). 

Như ở trên đã nêu, nếu luật pháp cho phép giao dịch bằng ngoại tệ (tức là tư nhân hay công ty có quyền từ chối không nhận tiền quốc gia), thì tiền quốc gia sẽ biến mất một phần hay toàn phần khỏi thị trường. Trong trường hợp đó chính quyền sẽ mất phương tiện điều chỉnh nền kinh tế, mà nền kinh tế sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào chính sách tài chánh hay ngân sách của nước ngoài [ghi chú: để điều chỉnh nền kinh tế, chính quyền có 2 phương tiện là chính sách tài chánh (monetary policy) và chính sách ngân sách (budget).] Tiền tệ là nền tảng của quốc gia cho nên Lenin đã nói rằng, cách tốt nhất để phá hủy hệ thống Tư Bản là phá hủy hệ thống tiền tệ. (Lenin is said to have declared that the best way to destroy the Capitalist System was to debauch the currency… Lenin was certainly right.) (John Maynard Keynes). Bởi thế chủ quyền tiền tệ là không thể nhượng bộ.

IV. Tư Pháp (Thẩm quyền tài phán)

Thí điểm Đặc khu cho phép các bên kết ước được chọn cơ quan xét xử. Không một quốc gia nào qui định như vậy. Nếu qui định như vậy thì bên kết ước là người nước ngoài sẽ thiên về việc mang tranh chấp về quốc gia họ và áp dụng luật của quốc gia họ để xét xử vì ngoài những lợi thế khác họ sẽ có lợi thế trước mắt là đỡ tốn phí hơn khi phải theo đuổi một vụ kiện ở nước ngoài. Như vậy sẽ thiệt hại cho bên kết ước là người Việt. Ngoài ra điều này xâm phạm chủ quyền tài phán của quốc gia. Chủ quyền tài phán của quốc gia là phương tiện pháp lý để nhà nước bảo vệ công dân của mình. Từ bỏ chủ quyền này tức là từ bỏ trách nhiệm bảo vệ người dân. 

Tóm lại, việc thiết lập Đặc Khu hay Thí Điểm Đặc Khu phải có giải pháp thích hợp với quyền lợi quốc gia trong các lãnh vực nêu trên, nếu không sẽ là bán nước từng phần. 

Tham khảo:

Các phát biểu của bà Phạm Chi Lan và ông Nguyễn Trí Hiếu được trích dẫn trong bài Luật Đặc khu bị phản đối, nhưng sao VN quyết mở khu kinh tế Vân Đồn?

Sunday, May 24, 2020

Hong Kong bé nhỏ nhưng không tầm thường, bởi mỗi lần xuống đường nó tập trung được hầu như toàn thể người dân trên phần đất nhỏ bé này. Họ lần lượt thay nhau lên tiếng cho mơ ước chung: thoát ra khỏi quy chế một quốc gia hai chế độ, thứ lý thuyết chỉ có trên giấy tờ và thực tế tuy chưa tới 50 năm nhưng đại lục đã thọc bàn tay thô bạo vào vùng đất này, vốn thừa hưởng thứ tự do thật sự chứ không phải từ bùa chú mà Đảng Cộng sản Trung Quốc ban phát cho nhân dân trong nhiều chục năm qua. Xuống đường biểu tình là sinh hoạt chỉ xảy ra trong các nước có một nền dân chủ thực sự. Hong Kong tuy bị trả lại cho Trung Quốc nhưng vẫn được sinh hoạt dân chủ như khi chưa trao trả. Nó được quyền duy trì hệ thống kinh tế - chính trị của chủ nghĩa tư bản trong khi phần còn lại là Trung Quốc đại lục nằm dưới chế độ xã hội chủ nghĩa. Theo đề nghị này của Đặng Tiểu Bình, Hong Kong có thể tiếp tục hệ thống chính trị riêng, các vấn đề pháp lý, kinh tế và tài chính, bao gồm cả các hiệp định thương mại và văn hóa với nước ngoài. 
Hôm nay 24/05/2020, Hong Kong sẽ có những cuộc biểu tình quy mô lớn nhằm phản đối việc Bắc Kinh áp đặt dự luật an ninh quốc gia tại Hong Kong.Dù cuộc biểu tình hôm nay không được cảnh sát cấp giấy phép nhưng dự kiến số người dân Hồng Kông xuống đường sẽ rất đông.Theo kế hoạch được các nhà đấu tranh dân chủ và tổ chức dân sự thực hiện, những người biểu tình Hồng Kông sẽ bắt đầu tập trung lúc 13h00 hôm nay và sẽ tuần hành ở nhiều địa điểm ở Sogo, quận Wan Chai, vịnh Causeway và tại một số địa điểm trung tâm giải trí công cộng khác ở phía Nam thành phố.Trước quyết tâm cứng rắn của Bắc Kinh nhằm siết chặt an ninh tại Hồng Kông sau hàng loạt các cuộc biểu tình đòi tự do và quyền tự quyết cho Hồng Kông diễn ra suốt năm ngoái, cuộc biểu tình không được cấp phép sẽ tạo cớ cho cảnh sát hợp pháp hoá các hình thức đàn áp và bắt bớ hôm nay.Mong bình an cho tất cả những người yêu lý tưởng tự do và công lý !I ❤️ HongKong !

Saturday, May 23, 2020

Doanh nghiệp 100% nhà nước, doanh nghiệp có cổ phần nhà nước và doanh nghiệp bình phong là những thứ được gọi là đặc sản của nền kinh tế lai căng do ĐCS Tàu và Việt Nam triển khai. Đây và những cánh tay nối dài của ĐCS để kiếm tiền kiêm làm nhiệm vụ chính trị. Loại hình doanh nghiệp 100% vốn nhà nước và loại doanh nghiệp cổ phần nhà nước là loại công khai, vì ai cũng biết nó thuộc quyền sở hữu của ĐCS. Còn với loại doanh nghiệp bình phong thì rõ ràng đấy là một doanh nghiệp đội lốt, vỏ tư nhân nhưng lõi nhà nước.
Năm 2017, trên mạng nổi lên một bản Thông báo từ ngày 13 tháng 5 năm 2015 có đóng dấu “tuyệt mật” của Tổng cục Tình Báo Bộ Công an gởi cho UBND thành phố Sài Gòn. Thông báo yêu cầu UBND Sài Gòn cho phép Công ty Cổ phần Nova Bắc nam 79 được tham gia vào cổ đông chiến lược của khách sạn Continental trên đường Đồng Khởi, Q1. Trong công văn này có nói rằng Công ty Cổ phần Nova Bắc Nam 79 chính là công ty bình phong của Tổng Cục Tình Báo. Mà như ta biết công ty Công ty Cổ phần Nova Bắc Nam 79 về danh nghĩa là một công ty cô phần thuộc sở hữu tư nhân do Phan Văn Anh Vũ làm chủ, nhưng thực chất đằng thì sao? Đằng sau, nó lại được điều khiển bởi Tổng Cục Tình Báo (tức Tổng Cục 5). Tuy nhiên, đến năm 2016 ông Nguyễn Phú Trọng tham gia đảng bộ Công an, để thanh trừng phe cánh cũ của Trần Đại Quang thì ông ta đã cho dẹp bỏ 6 tổng cục của Bộ Công An trong đó có Tổng Cục Tình Báo và thế là ông ta cho khui ra cái bình phong ấy. Và nhờ đó, chúng ta mới biết tồn tại trong chế độ này có một loại doanh nghiệp như vậy.
Hiện nay có một số doanh nghiệp cổ phần không hề có cổ đông nhà nước, nhưng lại cực mạnh. Nó lớn nhanh như Thánh Gióng mà không ai có thể hiểu tại sao. Nó lộng hành từ tỉnh này đến tỉnh khác, nó đến đâu quan cấp tỉnh dâng đất cho nó đến đấy, thậm chí tỉnh còn ký ứng tiền cho nó thực hiện dự án. Những sai phạm động trời của nó chỉ khiến các quan tỉnh ấy bị kỷ luật, thậm chí truy tố nhưng nó thì vẫn trơ trơ chả ai dám đá động. Đấy chính là dấu hiệu của một doanh nghiệp bình phong. Vì sao nó lớn nhanh như thổi? Vì sao nó có sức mạnh vô biên? Vì đơn giản, nó đi đến đâu thì công văn đóng dấu “tuyệt mật” đi đến đó yêu cầu chính quyền tỉnh phải “tạo điều kiện”. Và tất nhiên những hành động “tạo điều kiện” đó là sai.
Như vậy qua đây chúng ta thấy, những doanh nghiệp bình phong là những doanh nghiệp trá hình. Và tất nhiên nó sẽ có lịch sử tài chính thiếu minh bạch. Khi bàn tay nhà nước thọc thì tất nhiên đó chẳng phải là việc đúng, cho nên hầu hết những công ty này đều dùng những trò gian lận tài chính để hợp thức hóa những động tác nhớp nhúa của chính quyền. Nếu những ông “bình phong” này làm ăn trong nước thì tất nhiên chả kiểm toán nào dám đụng đến nó. Bù lại, lợi dụng vỏ bọc phi chính trị, những CEO của công ty này sẽ làm nhiệm vụ chính trị khi ĐCS yêu cầu. Phan Văn Anh Vũ là một thượng tá công an tình báo chứ có phải dân thường đâu?!
Thực ra mẫu “công ty bình phong này” là bản sao từ mô hình của đàn anh Trung Cộng chứ chẳng phải là sản phẩm riêng của Việt Cộng. Ở Trung Cộng, những công ty bình phong nó còn vượt ra ngoài biên giới Trung Quốc và mang vỏ bọc phi chính trị để làm nhiệm vụ cho ĐCS Trung Quốc, đặc biệt là nhiệm vụ gián điệp. Huawei là một ví dụ, chính giám đốc tài chính Mạnh Vãn Chu làm một gián điệp. Tất nhiên trong Huawei có nhiều gián điệp khác nhưng chưa lộ. Như ta biết, năm 2018, tỷ phú Jack Ma- ông chủ của Alibaba cũng thừa nhận mình là đảng viên của ĐCS Trung Quốc.
Ở Việt Nam, những ông “bình phong” chỉ quậy phá trong nước. Chính nó làm cho thị trường quốc nội đảo lộn, chính nó cướp lấy cơ hội của các doanh nghiệp chân chính vv… nói chung nó phát triển rất nhanh và rất giàu nhưng chẳng giúp ích gì cho nền kinh tế đất nước, vì đơn giản nó không hề cạnh tranh mà chỉ có cướp lấy cơ hội của kẻ khác mà thôi. Ở tầm cao hơn thì những ông “bình phong” của Trung Cộng lại tung ra thế giới làm những nhiệm vụ chính trị bẩn thỉu. Và điều này Mỹ hiểu rõ hơn ai hết.
Ngày 20 tháng 5, trên tờ Bloomberg cho biết, Thượng viện Mỹ đã phê chuẩn Đạo luật S.945, cấm một số công ty Trung Quốc niêm yết cổ phiếu trên các sàn giao dịch chứng khoán Mỹ hoặc huy động vốn từ các nhà đầu tư Mỹ nếu không tuân thủ các tiêu chuẩn quản lý và kiểm toán của Mỹ. Đạo luật này quy định rằng, nếu một công ty không chứng minh được điều đó hoặc Ủy ban Giám sát kế toán công ty đại chúng (the Public Company Accounting Oversight Board-PCAOB), có trụ sở ở Washington, không thể tiếp cận để kiểm toán công ty này trong ba năm liên tục để xác định, liệu nó có nằm dưới sự kiểm soát của một chính phủ nước ngoài hay không, thì cổ phiếu của công ty đó sẽ bị cấm giao dịch trên các sàn chứng khoán của Mỹ.
Mà như ta biết, thị trường chứng khoán Mỹ là nơi huy động vốn mạnh nhất thế giới. Rõ ràng đây là đòn hiểm mà Mỹ muốn nhắm vào các “bình phong” của Trung Cộng. Việc làm này như là hành động cắt vòi con bạch tuộc Trung Cộng vậy. Song song với việc này, thì hiện nay Mỹ cũng đang cho các công ty của mình rút ra khỏi Đại Lục. Đây chính là cú ra đòn thứ 2, lần này nhắm vào thân con bạch tuộc.
Có thể nói, Mỹ không lạ gì thứ nền kinh tế quái thai kiểu Tàu-Việt Cộng ấy. Chính Mỹ đang phải vất vả chặn đứng con bạch tuộc Trung Cộng ngay trên nước họ thì làm sao họ lại dời các công ty của họ từ Tàu sang Việt Nam được? Thực ra, nếu Việt Nam từ bỏ mô hình kinh tế Tàu để chuyển hoàn toàn sang nền kinh tế thị trường đúng nghĩa, thì đất nước đã đón luồng đầu tư của Mỹ rút đi khỏi Trung Cộng rồi. Biết làm sao được bây giờ? Tầm CS đến thế thì dân phải gánh thôi, ai bảo chấp nhận nó lãnh đạo?!

Chế độ độc tài thì bao che tay chân, đảng viên của minh để họ bảo vệ đảng, vì không có một quyền lực đối trọng độc lập nào (đa đảng) để kiểm soát đảng cầm quyền. Thế nên, chế độ này là mãnh đất màu mở để tham nhũng phát triển mạnh, nhất là khi tham nhũng, ăn chia từ trên xuống, từ dưới lên, hàng dọc lẫn hàng ngang. Thử hỏi, nếu thực tình dẹp tham nhũng thì lấy ai làm việc cho đảng, nhất là khi đồng lương không đủ sống mà quyền lực có trong tay, ngay cả lương đã đủ rồi thì tại sao lại không làm giàu nhanh thêm ?
Trong chế độ độc tài thì 98% là không thể nào giải quyết được tham nhũng, nhất là khi tham nhũng từ trên xuống, khi báo chí bị bưng bít, dân bị bịt miệng, ngoài trừ thỉnh thoảng mang vài người ra làm vật tế thần mị dân.
Cs luôn tìm cách tiêu diệt tôn giáo dưới mọi hình thức. Khi chưa tiêu diệt được thì cs tìm cách bôi bác, vu cáo, cô lập, chia rẻ, lũng đoạn, chiếm đoạt và lập ra "tôn giáo quốc doanh" khống chế bởi cs (qua MTTQ) để che mắt, lừa mị dư luận, mang chính trị Mac-Le vào tôn giáo.
Khuyến khích "mê tin dị đoan, đồng bóng", kèm vào đó những thủ thuật lừa bịp của cs để mị dân, để nhập nhằng xem đó là "tự do tôn giáo"; khuyến khích thu gọn "tự do tôn giáo, tu đạo cứu đời, phục vụ tha nhân" vào "thiền" (cần nhưng chưa đủ !), bỏ rơi những gì quan trọng khác còn lại.
Đạo đức gia đình, xã hội bị băng hoại dưới thời cs cũng là điều tự nhiên, và được thay thế bằng "đạo đức cách mạng"  phi đạo đức), "lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện", tạo nên một xã hội mà "cả nước phải nói dối", dối mình dối người, luồn lách, móc ngoặc mà sống, xem những gian dối của "lãnh đạo" là "đúng, là chân lý, là công bằng, hợp luật cs" để sống còn, để lách luồn tiến thân, ...
"Thượng bất chánh thì hạ tắc loạn" đưa đến cảnh "trên nói dưới không nghe", khai thác kẻ hở của hệ thống vì lợi ích riêng cũng có, một vòng tròn lẩn quẩn không bao giờ có lối ra, ngoại trừ dùng bạo lực. Đó là giải pháp của chuyên chế độc tài, dẫn đến bế tắt, khủng hoảng sâu rộng.
Thủ đoạn của cs thì "trăm chiêu ngàn kế" nham hiểm, được phụ họa bởi bộ máy tuyên truyền vĩ đại, và đội quân công an lúc nào cũng hăm he khủng bố dân:
Bịt miệng, bưng bít, bôi bác, bóp méo sự thật, vu khống, tuyên truyền láo, chơi chữ, lừa bịp, gian trá, tráo trở, giả nhân giả nghĩa, nói 1 đường làm 1 nẻo, bạo lực, dàn dựng, khủng bố, bao vây kinh tế, siết bao tử, đe dọa gia đình, mua chuộc, gây nghi kỵ, tạo mâu thuẫn, chia rẻ, luật rừng, dùng côn đồ, đặt chốt canh, công an trị, độc quyền chân lý dỏm, làm ngang nói ngươc, nói lấy được (không biết thẹn), ... vv

Friday, May 22, 2020

BỘ NGOẠI GIAO VN TRẢ LỜI NHƯ 'ROBOT' CÁC CÂU HỎI VỀ BIỂN ĐÔNG .

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Hai ngày sau khi có tin Trung Quốc cho các phi cơ KJ-500 và KQ-200 hiện diện ở quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, báo Tiền Phong hôm 16 Tháng Năm mới dẫn lời ông Phạm Bình Minh, phó thủ tướng kiêm bộ trưởng ngoại giao CSVN, lên tiếng.

Theo ông Phạm Bình Minh, bà Lê Thị Thu Hằng, phát ngôn viên của bộ này, “thường xuyên và kịp thời tuyên bố, trả lời phỏng vấn, qua đó củng cố lập trường và đảm bảo lợi ích của Việt Nam, qua nhiều kênh kịp thời thông tin đến dư luận quốc tế”.

Chỉ tính trong năm 2019, bà Hằng được ghi nhận đã trả lời hơn 100 câu hỏi của giới phóng viên Việt Nam và quốc tế về Biển Đông.

Tuy vậy, những người theo dõi các cuộc họp báo định kỳ của Bộ Ngoại Giao CSVN và bài tường thuật sau đó của báo nhà nước chắc hẳn nhận thấy bà Hằng luôn chỉ có một câu trả lời lặp đi lặp lại dành “cho cả trăm câu hỏi”.

Cụ thể, dù các phóng viên yêu cầu bình luận về diễn biến mới nhất ở Biển Đông và phản ứng của Hà Nội thì bà Hằng thường chỉ biết đáp lại bằng cách nhấn mạnh hai ý chính mà bà có thể đã thuộc lòng như một robot được lập trình sẵn.

Một là: “Việt Nam có đầy đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý khẳng định chủ quyền của mình đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa phù hợp với luật pháp quốc tế”.

Hai là: “Trong bối cảnh khu vực và quốc tế hiện nay, Việt Nam đề nghị các bên không có hành động làm phức tạp thêm tình hình Biển Đông. Chúng tôi luôn theo dõi sát các hoạt động trên Biển Đông.

Tôi cho rằng hoạt động của các nước cần phải tuân thủ quy định liên quan của luật pháp quốc tế, tôn trọng chủ quyền và quyền lợi hợp pháp của các quốc gia ven biển, đóng góp vào hòa bình, an ninh và ổn định tại Biển Đông.”


Ô NHỤC TƯỚNG

Đô Đốc Nguyễn Văn Hiến ra toà án quân sự bị đề nghị 3 đến 4 năm tù vì làm thất thoát hơn một ngàn tỷ. Nói thẳng là bán đất quốc phòng đút túi riêng hay còn gọi là tham ô tài sản quốc gia.

Đô Đốc là danh xưng trong Hải quân nhiều quốc gia, những ai theo nghiệp Hải quân đều mong đạt được chức tước cao nhất ấy, Nghĩa là tư lệnh.

Việt Nam là một quốc gia giáp biển, sở hữu bờ biển dài hiếm có quốc gia nào có được. Lại có Biển Đông giàu tài nguyên, khoáng sản. Tầm chiến lược quan trọng bậc nhất Châu Á - Thái Bình Dương.

Vậy mà, thân làm tướng, để chủ quyền quốc gia rơi vào tay giặc, Hoàng - Trường Sa vốn dĩ thuộc VN, ông quản lý cả một vùng biển đông rộng lớn thế mà để tàu TQ cắt cáp, đâm chìm thuyền VN. Tướng không lo tìm cách đòi lại chủ quyền mà lại tìm cách bán đất để mà ăn chia thì quả là ô nhục.

Giờ ra toà còn bao biện những lời vô trách nhiệm, nếu có liêm sỉ, tướng không giữ được thành thì Hiến nên chọn cách bảo toàn danh dự làm tướng đi Hiến. Hoàng Sa thì mất Vĩnh viễn, Trường Sa cũng bị phần lớn TQ chiếm đóng, giờ TQ đã thâu tóm toàn bộ Biển Đông mà VN hầu như không có một động thái lấy lại, ít nhất kiện mà còn không dám “mất thành thì Tướng nên chết theo thành”.

Một sợi dây, hay một dải khăn trắng không tốn Kém nhiều lắm đâu!
"Thà hy sinh tất cả, chiến đấu tới hơi thở cuối cùng, quyết không để Đài Loan bị mất và trở thành 1 phần lảnh thổ của TC" - Bà Thái Anh Văn hùng hồn kiên định tuyên bố trong diễn văn tuyên thệ nhậm chức Tổng Thống lần 2.
Nếu VN có 1 lảnh tụ như bà Thái Anh Văn thì đất nước không đau thương, tang tóc và hơn 70 năm cam tâm làm con rối cho Tàu cộng.
Một con người khẳng khái, kiên cường, quyết không khuất phục dù phải gánh chịu rất nhiều áp lực, lẩn đe dọa của Tập cận Bình. Bọn VC tay sai TC nếu là con người phải biết hổ thẹn trước dũng khí của người phụ nữ vì dân vì nước như bà.

May-22-2020 | TT Trump: Hoa Kỳ sẽ không đóng cửa bất chấp làn sóng COVID...

Saturday, May 16, 2020

16.05.2020

Một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt các nhà báo quốc tế khi họ đến Cao Bằng vào cuối tháng 3 năm 1979. Những nấm mồ tập thể đầy xác phụ nữ và trẻ em, được nói là bị quân Trung Cộng sát hại khi đang chạy lánh chiến sự. Mùi tử thi xông lên nồng nặc. Họ chết đã vài tuần trước khi được phát hiện.

Vụ thảm sát những thường dân này đánh dấu một trong những kí ức kinh hoàng nhất về cuộc chiến tranh biên giới ngắn ngủi nhưng đẫm máu giữa Việt Nam và Trung Cộng. Những hình ảnh này ghi lại khoảnh khắc các phóng viên tìm thấy những thi thể đó.

CẢNH BÁO: Video chứa những hình ảnh có thể gây phản cảm, xin cân nhắc trước khi xem.
ĐẶC KHU VÂN ĐỒN: CÒN AI TIN ĐẢNG KHÔNG GẠT BÀ CON NỮA KHÔNG?

Ngày 15 Tháng Năm 2020, tại huyện Vân Đồn, UBND tỉnh tổ chức lễ công bố Nghị quyết số 102/NQ-CP ngày 14/11/2019 của Chính phủ về việc thí điểm thành lập Ban Quản lý Khu kinh tế (KKT) Vân Đồn trực thuộc UBND tỉnh. Trong khi cả nước đang sôi sục vụ án oan sai Hồ Duy Hải thì đảng dường như nắm bắt được thời điểm thuận lợi để thông qua Nghị quyết thành lập đặc khu kinh tế Vân Đồn. Sự quan tâm của quảng đại quần chúng đã hướng về nơi khác.

Vào thời điểm 10 Tháng Sáu 2018, người dân trên 12 tỉnh thành đồng loạt xuống đường chống luật Đặc Khu cho Trung Quốc thuê đất 99 năm thì nhà cầm quyền đã lập tức tuyên bố hoãn luật đặc khu. Thế nhưng các công trình của Trung cộng vẫn tiếp tục được xây dựng trên các đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc. Và đến hôm nay ngày 15 tháng 5 2020 thì Vân đồn đã công khai trở thành đặc khu kinh tế của Trung cộng. Người ta phải ngã mũ phục tài lừa dân của đảng CSVN.

Nếu như trước đây các quan chức chối bai bải về yếu tố Trung Quốc trong đặc khu kinh tế Vân Đồn thì bây giờ họ không còn giấu diếm gì nữa khi lên kế hoạch rằng: "Trong đó, Vân Đồn là khu kinh tế duy nhất nằm trong khu vực hợp tác kinh tế Việt- Trung, hợp tác liên vùng Vịnh Bắc Bộ mở rộng, cầu nối ASEAN - Trung Quốc, Hành lang kinh tế Nam Ninh - Singapore, trong Vùng Kinh tế trọng điểm Bắc Bộ (Hà Nội - Hải Phòng - Quảng Ninh). Toàn bộ diện tích khu kinh tế nằm trong địa giới hành chính của huyện Vân Đồn".

Còn ai tin đảng không gạt bà con nữa không?

  /  Quốc tế Covid-19: Nga lại ghi nhận kỷ lục về số người chết trong ngày Đăng ngày: 12/08/2021 - 15:01 Một trung tâm chích ngừa...