NẾU TIẾP TỤC IM LẶNG VÀ VÔ CẢM VỚI BẤT CÔNG VÀ NỔI ĐAU CỦA NGƯỜI KHÁC, THÌ CHÍNH BẠN GIÁN TIẾP GÂY RA NỔI ĐAU ĐÓ VÀ NẠN NHÂN TIẾP THEO SẼ LÀ BẠN.
( Khi bài này đăng lại, tức là có thêm những nạn nhân được bổ sung mà không quan tâm chính trị là nguyên nhân đầu tiên.)
Khi bạn gửi con, bạn phải đóng tiền cho nhà trường nhưng khi con bạn chết nhà trường không liên quan nhé! Và tai họa có thể ập xuống đầu bạn bất cứ lúc nào để gánh tội cho một nhóm lợi ích, lúc đó bạn nhận ra nguyên nhân thì... Quá muộn rồi.
Khi bạn đổ bệnh phải đi đến bệnh viện mà bạn phải hối lộ y bác sĩ mới được chăm sóc tử tế thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn lái xe trên đường mà bạn phải hối lộ CSGT thì xe bạn mới được cho qua thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn đi mua thức ăn cho gia đình cho dù bạn đã nhìn trước ngó sau, ngắm trên nghía dưới mà vẫn mua lầm thực phẩm trộn hoá chất độc hại thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn nộp đơn đi làm mà bạn phải chạy chọt hàng trăm triệu đồng mới được nhận mặc dù bạn dư tiêu chuẩn thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn đến nơi công quyền để chứng thực giấy tờ mà bạn phải kẹp tiền vào giấy tờ của bạn mới được chữ ký của nhà chức trách thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn mở công ty hay cơ sở làm ăn buôn bán một cách hợp pháp nhưng hàng tháng vẫn bị bọn quan thuế, công an khu vực đến làm khó dễ để vòi vĩnh thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Thậm chí khi bạn đi ngoài đường mà mắc ị nhưng chẳng có cái toilet công cộng nào được xây để cho bạn ị thì chuyện đó cũng là chuyện chính trị.
Chuyện chính trị nào có phải chỉ đóng khung trong ba cái chuyện ông nào lên bà nào xuống hay phe nào mạnh phái nào yếu.
Chuyện chính trị nào có phải chỉ đóng khung trong ba cái chuyện ai ám sát ai để ngoi lên, đảng nào thủ tiêu đảng nào để độc chiếm binh quyền.
Chuyện chính trị đơn giản chỉ là những chuyện liên quan đến cuộc sống hàng ngày của bạn như bát cơm bạn ăn trong miệng, bình sữa con bạn ôm bú, con đường bạn lái xe đi hàng ngày, môi trường làm việc ở cơ quan bạn, hay bãi biển gia đình bạn vui tắm mỗi mùa hè.
Những nhà chính trị gia đúng nghĩa là những người sẽ mang đến cho bạn và gia đình bạn sư bình an khi đi trên đường, sự tinh sạch của hạt cơm giọt sữa, sự công bằng nơi sở làm và sự sạch sẽ ở những nơi công cộng…Những nhà chính trị đúng nghĩa đâu chỉ là những gã trán nhăn lên vì chứa đầy mưu mẹo, mắt sâu hoắm nham hiểm vì lòng đang ẩn giấu những toan tính gian tà rằng phải làm cách nào mới giữ mãi được quyền lực ở bên mình.
Khi những kẻ mang danh chính trị gia nhưng không mang đến được cho bạn và gia đình bạn những điều kiện tối thiểu mà bạn phải có để sống như một con người thì chúng sẽ bảo bạn những gì bạn biết không?
Chúng sẽ bảo bạn rằng:
- Đừng có quan tâm đến chính trị và nằm yên đó chò chết vì truóc sau gì cũng vào lò mổ nội tạng cho tàu chệt rao bán khắp noi, dân việt diệt vong vì hèn ngu và vô cảm vói nỗi đau của đồng loại chẳng khác gì súc sinh bầy heo lùa không đáng sống chi cho chật đất...

( Khi bài này đăng lại, tức là có thêm những nạn nhân được bổ sung mà không quan tâm chính trị là nguyên nhân đầu tiên.)
Khi bạn gửi con, bạn phải đóng tiền cho nhà trường nhưng khi con bạn chết nhà trường không liên quan nhé! Và tai họa có thể ập xuống đầu bạn bất cứ lúc nào để gánh tội cho một nhóm lợi ích, lúc đó bạn nhận ra nguyên nhân thì... Quá muộn rồi.
Khi bạn đổ bệnh phải đi đến bệnh viện mà bạn phải hối lộ y bác sĩ mới được chăm sóc tử tế thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn lái xe trên đường mà bạn phải hối lộ CSGT thì xe bạn mới được cho qua thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn đi mua thức ăn cho gia đình cho dù bạn đã nhìn trước ngó sau, ngắm trên nghía dưới mà vẫn mua lầm thực phẩm trộn hoá chất độc hại thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn nộp đơn đi làm mà bạn phải chạy chọt hàng trăm triệu đồng mới được nhận mặc dù bạn dư tiêu chuẩn thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn đến nơi công quyền để chứng thực giấy tờ mà bạn phải kẹp tiền vào giấy tờ của bạn mới được chữ ký của nhà chức trách thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Khi bạn mở công ty hay cơ sở làm ăn buôn bán một cách hợp pháp nhưng hàng tháng vẫn bị bọn quan thuế, công an khu vực đến làm khó dễ để vòi vĩnh thì chuyện đó là chuyện chính trị.
Thậm chí khi bạn đi ngoài đường mà mắc ị nhưng chẳng có cái toilet công cộng nào được xây để cho bạn ị thì chuyện đó cũng là chuyện chính trị.
Chuyện chính trị nào có phải chỉ đóng khung trong ba cái chuyện ông nào lên bà nào xuống hay phe nào mạnh phái nào yếu.
Chuyện chính trị nào có phải chỉ đóng khung trong ba cái chuyện ai ám sát ai để ngoi lên, đảng nào thủ tiêu đảng nào để độc chiếm binh quyền.
Chuyện chính trị đơn giản chỉ là những chuyện liên quan đến cuộc sống hàng ngày của bạn như bát cơm bạn ăn trong miệng, bình sữa con bạn ôm bú, con đường bạn lái xe đi hàng ngày, môi trường làm việc ở cơ quan bạn, hay bãi biển gia đình bạn vui tắm mỗi mùa hè.
Những nhà chính trị gia đúng nghĩa là những người sẽ mang đến cho bạn và gia đình bạn sư bình an khi đi trên đường, sự tinh sạch của hạt cơm giọt sữa, sự công bằng nơi sở làm và sự sạch sẽ ở những nơi công cộng…Những nhà chính trị đúng nghĩa đâu chỉ là những gã trán nhăn lên vì chứa đầy mưu mẹo, mắt sâu hoắm nham hiểm vì lòng đang ẩn giấu những toan tính gian tà rằng phải làm cách nào mới giữ mãi được quyền lực ở bên mình.
Khi những kẻ mang danh chính trị gia nhưng không mang đến được cho bạn và gia đình bạn những điều kiện tối thiểu mà bạn phải có để sống như một con người thì chúng sẽ bảo bạn những gì bạn biết không?
Chúng sẽ bảo bạn rằng:
- Đừng có quan tâm đến chính trị và nằm yên đó chò chết vì truóc sau gì cũng vào lò mổ nội tạng cho tàu chệt rao bán khắp noi, dân việt diệt vong vì hèn ngu và vô cảm vói nỗi đau của đồng loại chẳng khác gì súc sinh bầy heo lùa không đáng sống chi cho chật đất...


No comments:
Post a Comment