Anh Quốc là nước có nhiều người di dân Việt đến từ miền Bắc. Hợp pháp cũng có, mà sống bất hợp pháp cũng nhiều. Họ làm tập trung vào các ngành gồm nhà hàng, móng tay và trồng “cỏ”, tức là Marijuana. Phụ nữ thì được hứa hẹn làm móng tay, đàn ông thì lao động tại nhà hàng và các nông trại ngầm trồng cỏ. Sau nhiều năm lao vào lãnh vực này, hiện nay giới giang hồ người Việt gốc Bắc kiểm soát gần 70% thị trường Marijuana ở Anh. Nói cách khác, thương trường này, theo cảnh sát Anh ước lượng $2.6 tỷ dollars và một vốn, chín lời. Lời đến nổi, theo cảnh sát Anh, trồng 4 trại, bị bắt mất 3 trại cỏ, họ vẫn còn lời.
Vì kinh doanh lậu, và nhu cầu khát nhân công, lợi nhuận khủng. Lao động ở Nghệ An, Hà Tĩnh khi đến Anh thì luôn có việc làm, với đồng lương cao hơn lao động các ngành nghề khác, nếu tham gia trồng cỏ. Mấy năm trước, khi chưa có nhiều lao động đến từ Nghệ An, Hà Tỉnh. Những ông chủ trại "cỏ", cần lao động đến nổi đã tìm cách mua hay ép thanh thiếu niên từ Việt Nam, rồi đưa lậu qua Anh, buộc họ làm lao động nô lệ trong các trại cỏ này. Nhờ cảnh sát Anh giải cứu nhiều trường hợp, và lao động chui qua nhiều, tình trạng bắt cóc thanh thiếu niên Việt làm nô lệ lao động ở Anh mới giảm.
Qua Anh, làm vài năm, dành dụm, khôn lanh, họ lại trở thành những ông chủ trại “cỏ” nhỏ, lời cả triệu dollars dễ dàng. Từ đó, nhà lầu, nhà ngói thi đua nhau mọc ở Hà Tỉnh, Nghệ An. Hình làng tỷ phú ở Nghệ An theo báo Reuters tường thuật là thí dụ điển hình.
Vì vậy, vay nóng, thế nhà, thế đất, nợ nần để chạy tiền từ 10 ngàn đến 30 ngàn Mỹ Kim để mua chỗ, đút lót đến cho được nước Anh. Dù có nguy hiểm, gian truân, hay tù tội thì mấy cũng thử là vậy. Liều lĩnh, và trưởng thành trong môi trường phức tạp, vô pháp. Đám di dân mới này, con cháu của bác và đảng, một số sẵn sàng lao vào con đường tội ác. Cám dỗ đổi đời, làm giàu và giàu nhanh, khủng thì chỉ có đường trồng cỏ và buôn cỏ, để có tiền trả nợ cả vốn lẫn lời, nếu không muốn bị giới giang hồ đòi nợ và thanh toán.
Nghệ An, Hà Tỉnh là hai nơi có thu nhập bình quân thấp nhất cả nước. Trung bình, thu nhập hàng năm hai Tỉnh khoảng $2000 Mỹ kim, so với cả nước $2540. Tỉnh nghèo, đói lại không có việc làm vì khủng hoảng của nhà máy Formosa. Cá chết, biển độc, nguồn nuôi dưỡng kinh tế bị co cụm. Kinh doanh du lịch, nhà nghỉ, nhà hàng bị chết. Để sống thì chỉ còn cách đi lao động thuê, lao động chui ở nước ngoài. Thị trường lao động nước ngoài gửi ngoại tệ về hai tỉnh này, đã là nguồn nuôi sống gia đình, bộ máy đảng, chính quyền địa phương. Vì vậy, đảng CSVN càng tạo điều kiện, toa rập, móc ngoặt, buôn bán giấy tờ, khuyến khích để dân đi lao động chui nước ngoài. Và nếu đi ở Anh, càng kiếm nhiều tiền thì càng tốt cho đảng.
Nghị quyết 274/2009 của Hội Đồng Nhân Dân Tỉnh Nghệ An kêu gọi; “xuất khẩu lao động là mối quan tâm hàng đầu của đảng, để có việc làm, xóa đói giảm nghèo”. Không quan tâm sau được, khi năm ngoái số tiền người đi lao động nước ngoài chuyển về cho gia đình trong Tỉnh Nghệ An là $255 triệu Mỹ Kim. Như vậy bao nhiêu Mỹ Kim chui vào túi đảng, để tiếp tục nuôi sống bộ máy chính quyền.
39 người Việt xấu số đã chết. Gia đình buồn nhưng viên chức chính quyền Nghệ An, Hà Tỉnh còn buồn nhiều hơn. Họ đang lo sợ vụ việc sẽ bị phanh phui, hé lộ đường dây buôn người ngầm mà họ có dính phần. Không ngạc nhiên khi thấy thái độ bất hợp tác và gây khó khăn của chính quyền địa phương, khi gần đây thông tin đang lộ dần, cảnh sát Anh đang ráo riết truy tìm hành tung ông Trùm, triệu phú Mỹ kim họ Trương gốc Nghệ An, người đã chỉ đạo đường dây đưa người đi lậu ra nước ngoài cả chục năm nay. Nếu vài hôm sau có ai họ Trương bị chết bất ngờ, thì có thể là ..... đã ra tay cho giết người bịt khẩu, trước khi bị cảnh sát Anh bắt giữ, nếu đang trốn đâu đó ở nước ngoài.


No comments:
Post a Comment